
Chu Gia Hệ Liệt
Cuộc sống làm cho
mới
công dụng lúc
bước vào đại học, đối học tập không dám qua loa, càng chắc hẳn ít dáng vẻ tới
muộn hoặc
trốn học.
Bất quá, Chu Niệm lại là một kẻ bổ xung thường, phang thức hắn vào buổi sớm so với việc thúc giục hắn là công dụng không sai biệt lắm.
Buổi sáng sớm mang lại một tiết học, đó là toán cao đẳng, đối với sinh viên khoa tự nhiên là một môn học trọng điểm, nếu như treo sẽ không tốt, vì vậy, tất cả mọi dáng vẻ thật đều nâng ý thức tới mức cao nhất.
Sáng sớm, những các quý vị học cùng với phòng trong ký túc xá sau đó lúc đứt giường, sẽ gọi Chu Niệm một lần, Chu Niệm hừ một tiếng, nói “ngủ tiếp một cắt sẽ dậy” sau dó liền sử dụng chăn bôi bằng đầu đên mông, mọi dáng vẻ sau đó vs cá thể xong,
Nội dung tiết học Chu Niệm cơ bản nghe không nên khiến cho như bao nhiêu, góc nhìn nhất định nhìn chằm chặp bề ngoài thầy đang đứng ở bục giảng, bảo dẫn cảm thấy đối phương thoạt nhìn cực kỳ nhỏ, thật không biết anh rốt cuộc bấy nhiêu tuổi.Sở Mộ tuy rằng thoạt nhìn rõ rệt cực kỳ nhỏ, tuy nhiên thật ra lại cực kỳ cầm lại uy, chủ nhân nhân yếu anh không từ với một số sinh viên trộn mình, mọi bề ngoài xem anh cực kỳ trộn ái, tuy nhiên kỳ thật anh cực kỳ lãnh đạm, giỏ dành cho bề ngoài ta phải đứng thật xa, cảm thấy cực kỳ quạnh quẽo, vì thế, sinh viên trong thì thời điểm học của anh đả không dám tạo nên trái kỷ luật. Sách giáo hoa môn toán trái thật cực kỳ nhàm chán, Chu Niệm sau lúc cuối là tới đây mới phát hiện quyển sách hắn cầm theo không phải là sách toán học, mà là sách số học, vì
Phải mở mắt sớm bằng buổi sáng so với việc mong muốn đi rồi là giống nhau, thật đều tạo nên dành cho thân hình ta khó chịu, Chu Niệm buổi tối trước đó đi ngủ sớm, còn mang đồng hồ vặn vẹo chuyện bảy thời khắc bán, chuẩn túi mở mắt sớm một chút, hảo hảo thu thập một phen, tiếp theo đi tới tiệm sữa đậu nành tương Vĩnh Hòa, “ngẫu ngộ”(vô tình chạm nhau) với một người.
Chính là hắn tuy rằng ngủ sớm, song ba thân hình kia trong phòng thường thường xuyên tiếp xúc với mọi người tới nửa đêm, cuối bởi vì Chu Niệm thực sự nhịn không được, nắm hộp khăn giấy trên đầu giường ném tới Hoàng Thao phía đối diện, nói lớn : “Không dành cho ai ngủ gì cả.”
Bọn họ đang lời khuyên tới cao trào, mang hoàn toàn nữ sinh của học viện ra nói một lần, tiếp theo chấm điểm, tiêu chuẩn của Lâm Dật là ôn nhu
Cùng Sở Mộ “ngẫu ngộ” thành công, niềm vui này kéo dài tới mãi hôm sau.Ngày hôm trước, Chu Niệm đả quên mua dành cho Hoàng Thao và Tào Vũ Kiệt bữa sáng, trở về liền bị phê bình một phen, bất quá, hắn cũng không nhằm ý, cả ngày, khóe mồm luôn luôn nhếch lên, góc nhìn dấu tình đưa tình, mê ra đi một đám người, Hoàng Thao nói hắn không mang lại rồi, nếu như thời gian tới cứ tiếp tục chết bên cạnh Chu Niệm, phỏng tầm khoảng chừng sẽ đối cái đẹp thanh thoát sinh ra mẫn cảm, yêu cầu đối với con gái cũng cao, về lâu dài càng không thể thấy mang lại chị em gái. Chu Niệm không chút lưu tâm tới Hoàng Thao, vẫn như ngày trước say mê hồi tưởng hắn với Sở Mộ lúc sáng sóng vai chết bên nhau.Mỗi ngày chết học thật đều mang lại trang bị giao chap tập về, tuy nhiên tới cuối tuần,
Trường học được xây dựng đả hơn một trăm năm, phần lớn kiến trúc bên phía trong thật đều chắc hẳn cổ xưa, nhất là mảnh đất ký túc xá dành dành cho thầy giáo tại khu Tây, gồm mang tới ba tầng lầu, thường thanh đằng(1) bởi vì dây trường xuân treo kín, dấu lấp vách tường phòng ở, cửa sổ là phân thể loại phiến diệp(2) yếu ớt, cửa kính truyền thống kĩ màu xanh đậm, mặt đất đả được quét tước sạch sẽ sẽ, song vài nơi đả mang tới rêu xanh, tuy rằng đả tới giữa trưa, song trong trường sương mù vẫn còn lượn lờ, tia nắng không mang tới chiếu xuống, ngày hôm nay lại đang là ngày đông, tiết trời trị giá chấm dứt rét, vì thế, khắp mọi nơi ở đây thật đều dành cho thân hình thay đổi cảm nhận không khô ráo lạnh lẽo.
Chu Niệm nhìn xung quanh, nói – “Nơi này tạo nên dành cho thân hình thay đổi mang tới cảm nhận như trở
Ngồi xuống ăn uống cơm, Chu Niệm gắp một đũa thịt chiên khoai tây, thưởng thức hương vị, đích thực tương đối bình thường, bất quá, đây là thức ăn uống mà Sở Mộ hắn ngày ngày tương tư tạo nên nên, hắn ăn uống một miếng tựa tôi như đang nếm thử mỹ vị ngon nhất lý bởi gian, mi khuôn mặt hớn hở, khen “Trù nghệ(1) của thầy trái thực tương đối không sai a! Hương vị thực ngon!”
Sở Mộ đả cười tới mi khuôn mặt loan loan “Thật sao? Cậu ói chính vì lẽ đó vì khách khí mà khen tôi, chuyện sở hữu huynh đệ tới chơi, từng lần tôi nói kỳ vọng xuống bếp, bọn hắn liền nói chết ăn uống bên ngoài đi!”
Sở Mộ nói xong lại ha ha nở nụ cười.
Chu Niệm đả cười theo, trong lòng nghĩ huynh đệ của thầy thật không biết tốt xấu, tiếp tục lại nghĩ bọn hắn không thích mới tốt, vậy thì về
Chu Niệm choàng tỉnh, có phải chủ nhân yếu tôi quá gấp gáp hoặc không, mang thầy dọa tới rồi, hắn không hi vọng mỏi với nay về sau này thầy sẽ lùi bước tránh né hắn, bất quá vấn đề này, nghĩ tới nghĩ lui, hắn đả không nghĩ ra giải pháp nào cả, vì thế, rửa dọn bàn, tẩy sạch cốc đĩa, mang những thứ phải tẩy(1) đi rồi trị hảo, xếp đặt lại đầy đủ, cuối cùng, cả phòng khách lẫn nhà phòng bếp thật đều mang lại rửa khô, Chu Niệm mới rửa tay, đi rồi cùng phòng khách.
Nói thật, hắn tại ngay tại nhà đình thật đều thiếu tạo nên qua ngay tại nhà sự(2) vậy này, hướng dẫn thỉnh thoảng hỗ trợ dọn một tí cốc đĩa, tạo nên những việc này tại đây đã là chịu thương chịu khó dị thường.
Đi tới trước phòng ngủ gõ gõ cửa, Chu Niệm bất ổn kêu “Thầy, thầy à!”
“Chuyện gì?” Một xắt sau, bên phía trong
Kỳ thi trung kỳ kết thúc, thứ năm của tuần tiếp theo sẽ phát chương thi, cán bộ từng lớp sẽ chết nhận tiếp theo phát xuống, Chu Niệm nhìn tới con dẫn đầu trăm đỏ au thật to trên chương thi của chủ nhân yếu mình, phía dưới thầy còn ghi một câu, nét chữ giãn ra mà tuyệt đẹp, hắn xoành xoạch dửng dưng thiếu được bấy nhiêu biểu tình nay trên mặt đã đầy tươi cười.
Hoàng Thao xem chương thi của mình, quay đầu liền trông thấy Chu Niệm tươi cười “Oa” một tiếng la lên “Chu Niệm, cậu cười tới công dụng *** đãng!”
Chu Niệm nghiêng đầu trừng hắn, nhìn tới kết trái của hắn là chín mươi tám, không tự giác nhíu mi một chút, không thèm lưu tâm tới hắn.
Tào Vũ Kiệt đằng bên kia cầm lấy chương thi trên tay Chu Niệm, nhìn tới kết trái
Thời gian trôi qua, quan hệ giữa Chu Niệm và Sở Mộ càng gần hơn, từng lần lên lớp Chu Niệm thật đều giúp đỡ anh tạo nên sạch sẽ bảng, tới thứ năm, sau lúc kết thúc tan tiết, sẽ giúp đỡ anh phê bài tập, tiếp tục bởi vì với nhau đứt khỏi, phần lớn vài sinh viên bởi vì với lớp thật đều biết quan hệ giữa thầy toán và sinh viên tiêu biểu của trường cực kì kì tốt.
Tuy là như vậy, nhưng mọi người trong lúc trao đổi phiếm mới nói về quy trình này, bảo cầm lại vài người không biết rõ lại loạn truyền, còn nói tuy vậy đường thể là thân thích, dành cho nên, một Chu Niệm lúc nào đã hững hờ mới bởi vì với thầy toán thân cận. Khi Hoàng Thao mang những lời đồn này nói dành cho Chu Niệm nghe, Chu Niệm bảo phụng phịu đáp lại một câu “Nhàm chán!” sau đó tiếp tục không cầm lại phản xạ gì
Ở trong siêu thị, oẳng qua khu đồ nạp tia nắng vặt, Sở Mộ liền quay đầu lại xem Chu Niệm đang phụ đẩy xe, hỏi “Có phải cậu thích đồ nạp tia nắng vặt không?”
Chu Niệm nhìn Sở Mộ cười nói “Thầy kỳ vọng mua dành cho em hả?”Sở Mộ trông thấy Chu Niệm tiểu hài tử này mở mồm cười, liền gật đầu nói “Phải a! Cảm tạ cậu tiến trình này tạo nên phu dành cho tôi, kỳ vọng nạp tia nắng cái gì thì cứ lấy đi!” “Thầy thật tốt, vậy em đây không khách khí!” Chu Niệm nói xong, liền oẳng tới nắm hai gói khoai phiến(1), còn nắm một bao trái cây từ với một hộp dừa phiến, tiến trình tay vấp chạm vào trên mặt bịch cá mực sấy khô, xoay người liền trông thấy biểu tình rối rắm trên mặt Sở Mộ, Sở Mộ trừng mắt hướng Chu Niệm, cắn răng nói “Cậu đúng thật là
...
Bất quá, Chu Niệm lại là một kẻ bổ xung thường, phang thức hắn vào buổi sớm so với việc thúc giục hắn là công dụng không sai biệt lắm.
Buổi sáng sớm mang lại một tiết học, đó là toán cao đẳng, đối với sinh viên khoa tự nhiên là một môn học trọng điểm, nếu như treo sẽ không tốt, vì vậy, tất cả mọi dáng vẻ thật đều nâng ý thức tới mức cao nhất.
Sáng sớm, những các quý vị học cùng với phòng trong ký túc xá sau đó lúc đứt giường, sẽ gọi Chu Niệm một lần, Chu Niệm hừ một tiếng, nói “ngủ tiếp một cắt sẽ dậy” sau dó liền sử dụng chăn bôi bằng đầu đên mông, mọi dáng vẻ sau đó vs cá thể xong,
Nội dung tiết học Chu Niệm cơ bản nghe không nên khiến cho như bao nhiêu, góc nhìn nhất định nhìn chằm chặp bề ngoài thầy đang đứng ở bục giảng, bảo dẫn cảm thấy đối phương thoạt nhìn cực kỳ nhỏ, thật không biết anh rốt cuộc bấy nhiêu tuổi.Sở Mộ tuy rằng thoạt nhìn rõ rệt cực kỳ nhỏ, tuy nhiên thật ra lại cực kỳ cầm lại uy, chủ nhân nhân yếu anh không từ với một số sinh viên trộn mình, mọi bề ngoài xem anh cực kỳ trộn ái, tuy nhiên kỳ thật anh cực kỳ lãnh đạm, giỏ dành cho bề ngoài ta phải đứng thật xa, cảm thấy cực kỳ quạnh quẽo, vì thế, sinh viên trong thì thời điểm học của anh đả không dám tạo nên trái kỷ luật. Sách giáo hoa môn toán trái thật cực kỳ nhàm chán, Chu Niệm sau lúc cuối là tới đây mới phát hiện quyển sách hắn cầm theo không phải là sách toán học, mà là sách số học, vì
Phải mở mắt sớm bằng buổi sáng so với việc mong muốn đi rồi là giống nhau, thật đều tạo nên dành cho thân hình ta khó chịu, Chu Niệm buổi tối trước đó đi ngủ sớm, còn mang đồng hồ vặn vẹo chuyện bảy thời khắc bán, chuẩn túi mở mắt sớm một chút, hảo hảo thu thập một phen, tiếp theo đi tới tiệm sữa đậu nành tương Vĩnh Hòa, “ngẫu ngộ”(vô tình chạm nhau) với một người.
Chính là hắn tuy rằng ngủ sớm, song ba thân hình kia trong phòng thường thường xuyên tiếp xúc với mọi người tới nửa đêm, cuối bởi vì Chu Niệm thực sự nhịn không được, nắm hộp khăn giấy trên đầu giường ném tới Hoàng Thao phía đối diện, nói lớn : “Không dành cho ai ngủ gì cả.”
Bọn họ đang lời khuyên tới cao trào, mang hoàn toàn nữ sinh của học viện ra nói một lần, tiếp theo chấm điểm, tiêu chuẩn của Lâm Dật là ôn nhu
Cùng Sở Mộ “ngẫu ngộ” thành công, niềm vui này kéo dài tới mãi hôm sau.Ngày hôm trước, Chu Niệm đả quên mua dành cho Hoàng Thao và Tào Vũ Kiệt bữa sáng, trở về liền bị phê bình một phen, bất quá, hắn cũng không nhằm ý, cả ngày, khóe mồm luôn luôn nhếch lên, góc nhìn dấu tình đưa tình, mê ra đi một đám người, Hoàng Thao nói hắn không mang lại rồi, nếu như thời gian tới cứ tiếp tục chết bên cạnh Chu Niệm, phỏng tầm khoảng chừng sẽ đối cái đẹp thanh thoát sinh ra mẫn cảm, yêu cầu đối với con gái cũng cao, về lâu dài càng không thể thấy mang lại chị em gái. Chu Niệm không chút lưu tâm tới Hoàng Thao, vẫn như ngày trước say mê hồi tưởng hắn với Sở Mộ lúc sáng sóng vai chết bên nhau.Mỗi ngày chết học thật đều mang lại trang bị giao chap tập về, tuy nhiên tới cuối tuần,
Trường học được xây dựng đả hơn một trăm năm, phần lớn kiến trúc bên phía trong thật đều chắc hẳn cổ xưa, nhất là mảnh đất ký túc xá dành dành cho thầy giáo tại khu Tây, gồm mang tới ba tầng lầu, thường thanh đằng(1) bởi vì dây trường xuân treo kín, dấu lấp vách tường phòng ở, cửa sổ là phân thể loại phiến diệp(2) yếu ớt, cửa kính truyền thống kĩ màu xanh đậm, mặt đất đả được quét tước sạch sẽ sẽ, song vài nơi đả mang tới rêu xanh, tuy rằng đả tới giữa trưa, song trong trường sương mù vẫn còn lượn lờ, tia nắng không mang tới chiếu xuống, ngày hôm nay lại đang là ngày đông, tiết trời trị giá chấm dứt rét, vì thế, khắp mọi nơi ở đây thật đều dành cho thân hình thay đổi cảm nhận không khô ráo lạnh lẽo.
Chu Niệm nhìn xung quanh, nói – “Nơi này tạo nên dành cho thân hình thay đổi mang tới cảm nhận như trở
Ngồi xuống ăn uống cơm, Chu Niệm gắp một đũa thịt chiên khoai tây, thưởng thức hương vị, đích thực tương đối bình thường, bất quá, đây là thức ăn uống mà Sở Mộ hắn ngày ngày tương tư tạo nên nên, hắn ăn uống một miếng tựa tôi như đang nếm thử mỹ vị ngon nhất lý bởi gian, mi khuôn mặt hớn hở, khen “Trù nghệ(1) của thầy trái thực tương đối không sai a! Hương vị thực ngon!”
Sở Mộ đả cười tới mi khuôn mặt loan loan “Thật sao? Cậu ói chính vì lẽ đó vì khách khí mà khen tôi, chuyện sở hữu huynh đệ tới chơi, từng lần tôi nói kỳ vọng xuống bếp, bọn hắn liền nói chết ăn uống bên ngoài đi!”
Sở Mộ nói xong lại ha ha nở nụ cười.
Chu Niệm đả cười theo, trong lòng nghĩ huynh đệ của thầy thật không biết tốt xấu, tiếp tục lại nghĩ bọn hắn không thích mới tốt, vậy thì về
Chu Niệm choàng tỉnh, có phải chủ nhân yếu tôi quá gấp gáp hoặc không, mang thầy dọa tới rồi, hắn không hi vọng mỏi với nay về sau này thầy sẽ lùi bước tránh né hắn, bất quá vấn đề này, nghĩ tới nghĩ lui, hắn đả không nghĩ ra giải pháp nào cả, vì thế, rửa dọn bàn, tẩy sạch cốc đĩa, mang những thứ phải tẩy(1) đi rồi trị hảo, xếp đặt lại đầy đủ, cuối cùng, cả phòng khách lẫn nhà phòng bếp thật đều mang lại rửa khô, Chu Niệm mới rửa tay, đi rồi cùng phòng khách.
Nói thật, hắn tại ngay tại nhà đình thật đều thiếu tạo nên qua ngay tại nhà sự(2) vậy này, hướng dẫn thỉnh thoảng hỗ trợ dọn một tí cốc đĩa, tạo nên những việc này tại đây đã là chịu thương chịu khó dị thường.
Đi tới trước phòng ngủ gõ gõ cửa, Chu Niệm bất ổn kêu “Thầy, thầy à!”
“Chuyện gì?” Một xắt sau, bên phía trong
Kỳ thi trung kỳ kết thúc, thứ năm của tuần tiếp theo sẽ phát chương thi, cán bộ từng lớp sẽ chết nhận tiếp theo phát xuống, Chu Niệm nhìn tới con dẫn đầu trăm đỏ au thật to trên chương thi của chủ nhân yếu mình, phía dưới thầy còn ghi một câu, nét chữ giãn ra mà tuyệt đẹp, hắn xoành xoạch dửng dưng thiếu được bấy nhiêu biểu tình nay trên mặt đã đầy tươi cười.
Hoàng Thao xem chương thi của mình, quay đầu liền trông thấy Chu Niệm tươi cười “Oa” một tiếng la lên “Chu Niệm, cậu cười tới công dụng *** đãng!”
Chu Niệm nghiêng đầu trừng hắn, nhìn tới kết trái của hắn là chín mươi tám, không tự giác nhíu mi một chút, không thèm lưu tâm tới hắn.
Tào Vũ Kiệt đằng bên kia cầm lấy chương thi trên tay Chu Niệm, nhìn tới kết trái
Thời gian trôi qua, quan hệ giữa Chu Niệm và Sở Mộ càng gần hơn, từng lần lên lớp Chu Niệm thật đều giúp đỡ anh tạo nên sạch sẽ bảng, tới thứ năm, sau lúc kết thúc tan tiết, sẽ giúp đỡ anh phê bài tập, tiếp tục bởi vì với nhau đứt khỏi, phần lớn vài sinh viên bởi vì với lớp thật đều biết quan hệ giữa thầy toán và sinh viên tiêu biểu của trường cực kì kì tốt.
Tuy là như vậy, nhưng mọi người trong lúc trao đổi phiếm mới nói về quy trình này, bảo cầm lại vài người không biết rõ lại loạn truyền, còn nói tuy vậy đường thể là thân thích, dành cho nên, một Chu Niệm lúc nào đã hững hờ mới bởi vì với thầy toán thân cận. Khi Hoàng Thao mang những lời đồn này nói dành cho Chu Niệm nghe, Chu Niệm bảo phụng phịu đáp lại một câu “Nhàm chán!” sau đó tiếp tục không cầm lại phản xạ gì
Ở trong siêu thị, oẳng qua khu đồ nạp tia nắng vặt, Sở Mộ liền quay đầu lại xem Chu Niệm đang phụ đẩy xe, hỏi “Có phải cậu thích đồ nạp tia nắng vặt không?”
Chu Niệm nhìn Sở Mộ cười nói “Thầy kỳ vọng mua dành cho em hả?”Sở Mộ trông thấy Chu Niệm tiểu hài tử này mở mồm cười, liền gật đầu nói “Phải a! Cảm tạ cậu tiến trình này tạo nên phu dành cho tôi, kỳ vọng nạp tia nắng cái gì thì cứ lấy đi!” “Thầy thật tốt, vậy em đây không khách khí!” Chu Niệm nói xong, liền oẳng tới nắm hai gói khoai phiến(1), còn nắm một bao trái cây từ với một hộp dừa phiến, tiến trình tay vấp chạm vào trên mặt bịch cá mực sấy khô, xoay người liền trông thấy biểu tình rối rắm trên mặt Sở Mộ, Sở Mộ trừng mắt hướng Chu Niệm, cắn răng nói “Cậu đúng thật là
...
Bình luận (0)