
Cưng Vợ Đến Tận Cùng
"Tao và chồng mi
đang tạo nên lúc
nào nó
tau
thật đều
thích ở trong phòng số 1108 khách sạn Shangri-La. Bạch Nguyệt, sao mi
không ly dị chết nhỉ? Mày hèn mạt
tới
vậy à! Mày không giữ được thân thể
mà đả
chẳng giữ được trái tim anh ấy đâu!"
Bạch Nguyệt đứng ở trước cửa phòng 1108, hờ hững nhìn tin nhắn trên điện thoại. Hàng lông nheo dài dấu chết đôi mắt sâu thẳm của cô, trên mặt cô không đạt kết trái một biểu cảm thừa nào.
Tiếng mở cửa vang lên, tiếp đó Tô Khánh Nam ấp ôm nữ trợ lý xinh đẹp thanh thoát sexy chết ra.
Thấy Bạch Nguyệt, hắn hơi dừng bước chân, nhếch miệng cười đểu: "Lại tới tóm gian à? Sao không cùng dành cho đỡ nóng, cô đứng vậy không mỏi chân hả?"
Bạch Nguyệt hững hờ nhìn hắn: "Sợ quấy rầy nhã hứng
"Tôi đưa thím vào." Ba giây sau, Cố Lăng Kiệt khác quyết định.
Anh ta buông tay ra rồi sau đó lùi về lâu dài một bước.
"Không được!" Mọi thân hình đồng thanh phản đối.
Trung tá Thượng nhắc nhở: "Sếp bằng đó thì quá nguy hiểm, nếu như mục đích là phó tổng thống biết thì tôi khó mà nạp ánh sáng nói!"
"Đừng nói nhiều, ai bằng mà chẳng nguy hiểm, ở lại đợi lệnh đi." Cố Lăng Kiệt quyết đoán ra lệnh.
"Sếp à..." Trung tá Thượng còn mong rằng nói gì đó thì giỏ ánh nhìn hững hờ của Cố Lăng Kiệt liếc qua, cậu ta đành ngậm mồm lại, vạn bất đắc dĩ gật đầu: "Vâng."
Cố Lăng Kiệt kéo tay Bạch Nguyệt về phía cửa phòng 801. Bạch Nguyệt gõ cửa còn anh ta thì nắm tay cô. Mu đôi bàn tay thím như sở hữu một dòng điện truyền vào, khiến cho thím giật
Bạch Nguyệt không phí phạm thời điểm đồng hồ nữa, mợ giũ lấy kéo chuyên dụng rồi sau đó cởi váy của thai phụ xuống.
Chân đứa bé đã thò ra rồi. Không kịp mổ bụng nữa.Thời gian kéo dài, tuyệt đối đứa bé sẽ bị ngạt thở.
"Chịu đựng một chút." Bạch Nguyệt tiêm thuốc tê dành cho mợ ta rồi sau đó cắt một đường.
Thuốc tê còn chưa kịp gây nên tê toàn thân. Thai phụ đớn đau hét lên: "Con mụ không ổn định này, tôi sẽ tố giác cô, đồ thầy thuốc dởm!"
"Đợi đứa bé thận trọng ra đời rồi sau đó mợ cứ tố cáo, tôi chờ." Bạch Nguyệt không quan tâm.
Cuối với mợ củng tiện lợi đỡ có đứa bé ra rồi sau đó cắt cuống rốn.
"Oa... oa..." Đứa bé rơi nước lọc mắt vang. Bạch Nguyệt mỉm cười vui sướng nhìn về phía thân hình phụ nữ giũ thai.
Cô ta đã hôn mê. Bạch Nguyệt giật
Tên tóm cóc củng sợ hãi trước hoạt động của cô, sững ra tại chỗ.
Bạch Nguyệt cười châm chọc, góc nhìn lại trống rỗng: "Tới đi, dù sao tôi oẳng thì vài bề ngoài thật đều phải chôn theo tôi."
Rõ ràng dì đang khinh thường cái chết, lạnh lẽo như trời tuyết giữa tháng 12.
Cố Lăng Kiệt nhìn chăm chắm dì cùng góc nhìn sâu thẳm.
"Đại ca, em hi vọng mỏi chơi oẳng con ả đó!" Tên tóc vàng nắm chặt tay.
Gã trung niên đứng lên. Bạch Nguyệt củng đứng lên đi về phía tên tóc vàng.
Bầu không khí căng như dây đàn, hướng dẫn đối mặt khẽ là đứt.
Gã trung niên khiếp sợ trước sự sẵn sàng hi sinh của cô, bèn chĩa súng về phía cô: "Đừng qua đây nữa."
Bạch Nguyệt cười giễu, lúc khóe mắt trông thấy Cố Lăng Kiệt ngoài cửa thì hơi khựng lại.
"Tôi
Tại ngôi ngôi nhà giữa sườn núi tại khu Ninh.
Trong căn phòng ngập tràn hương táo mờ mờ ảo tối, tấm ga trải trên chiếc giường màu hồng cũng nhăn nhúm.
Tô Khánh Nam ngồi trên giường, nheo mắt lại, hàng mi dày dấu phủ đôi mắt vậy tốt hơn hãy không ai mang lại thể thấy rõ góc nhìn hắn. Đôi môi mỏng đỏ thắm gợi cảm hơi hé ra. Với vẻ ngoài sắc nét, tính công thức phóng khoáng, và nụ cười hớp hồn xoành xoạch xuất hiện trên mặt, hắn chủ nhân yếu là thiên sứ dưới tay những nhà nghệ tươi sĩ điêu khắc.
Một dì gái quỳ gối ra sức sử dụng mồm lưỡi lấy lòng nơi thần kinh nhạy cảm nhất của hắn, trong mồm còn phát ra tiếng rên rỉ quyến rũ.
"Em muốn." Cô gái cầu xin.
Tô Khánh Nam cúi đầu nở nụ cười lôi cuốn, hắn nắm cằm dì gái
"Với chiến công hôm qua thì củng phải." Trung tá Thượng a tòng theo.
"Còn nữa, bên quân nhân đặc chủng năm nay tuyển hai bác bỏ sĩ, dạy đảm sắp tới tới chuyện nguy cấp không phải bề ngoài dân bình dân mạo hiểm nữa. Chống lại kẻ xấu là chức trách của quân nhân nó ta."
"Vâng." Trung tá Thượng tuân lệnh.
"Lịch trình chuyện này là gì?" Cố Lăng Kiệt nhanh chóng nhẹn mặc quân phục.
Bộ xống áo kia mặc lên bề ngoài anh tỏa ra hào quang đãng chủ nhân yếu trực.
Trung tá Thượng ngước đầu báo cáo: "Thưa sếp, 9 thì thời điểm sáng nay bên quân khu sở hữu được một hội nghị. Buổi chiều, ra đi để ý nghi tiết xét duyệt binh nội bộ; buổi tối sở hữu được hẹn với sếp Tô bên không quân ở club Tướng Quân Lệnh, sếp ấy dạy sếp dẫn theo toàn bộ những bạn phụ nữ tình ạ."
"Cậu sở hữu được thể dạy hắn
"Uống thêm một chút đi." Lưu San giật giây, bảo sợ Bạch Nguyệt uống không đủ lượng sẽ không như tác dụng.
Bạch Nguyệt tưởng là thuốc giải rượu, đầu dì nặng trĩu, lại uống thêm hai ngụm. Bụng khó mà chịu nổi rồi, da dày sựa nao cồn cào. Cô chạy từ phòng vs sựa hết ra. Nôn xong, đầu óc càng tơ mơ hơn.
Lưu San đỡ Bạch Nguyệt, lo thuốc bị dì sựa ra hết thì toi công. Cô ấy đưa ly nước lọc tới mồm Bạch Nguyệt: "Uống thêm hai ngụm nữa đi, một thái là ổn thôi."
Bạch Nguyệt không phải suy nghĩ gì mà uống sạch.
Chỉ chốc lát, cơ thể dì nóng ran, góc nhìn khởi đầu mơ hồ, cơ thể mềm nhũn.
Cô dựa mình chủ nhân yếu mình từ cơ thể Lưu San. Lưu San đỡ Bạch Nguyệt tới cửa phòng xoàn gõ vài cái.
Cố Lăng Kiệt mở
Vừa về tới phòng, anh cũng đặt mợ lên giường vấn vít lấy nhau.
Bạch Nguyệt hơi sợ hãi, cảm nhận xa lạ thay thê thường làm mợ thấy dòng nước lọc nóng áp ở ở địa dạy nào đó trào ra.
"Khánh Nam, nhẹ nhàng một chút." Bạch Nguyệt run rẩy nói.
Cố Lăng Kiệt ngẩn ra, hoạt động tay dừng lại. Anh nhíu mày, nhìn chăm chăm dung mạo đỏ ửng của mợ với ánh nhìn phức tạp.
Cô đang nhắm mắt, hàng mi khẽ run rẩy. Anh phát hiện ra một công đoạn nghiêm trọng, mợ cơ bản không biết anh là ai.
Đôi mắt đen sẫm co lại, anh buồn chán đứng dậy, đi rồi nhanh chóng về phía phòng tắm, mở vòi hoa sen. Dòng nước lọc lạnh lẽo vang với trên đầu xuống, con ngươi anh càng u ám hơn.
Sau lúc tĩnh tâm lại, anh bước ra ngoài.
Bạch Nguyệt cũng ngủ
"Cô củng không nói gì." Cố Lăng Kiệt lãnh đạm nói.
Bạch Nguyệt nghe vậy thì yên tâm hơn, thím thấy xin được đừng ở đây thêm nữa, bèn đứng lên sau đó cung kính gật đầu với Cố Lăng Kiệt, "Cảm ơn anh đã giúp đỡ tôi hôm qua, tôi xin được ma phép về trước."
"Mang đồ trang điểm về đi." Cố Lăng Kiệt nói theo giọng ra lệnh.
"Thôi không cần phải đâu."
"Mua dành cho thím đấy, thím nghĩ thím không cần phải thì ai cần?" Giọng Cố Lăng Kiệt càng lạnh hơn.
Bạch Nguyệt hơi sợ anh như vậy, bèn giũ túi đồ lên, "Tôi về nhà sẽ gửi tiền lại anh, anh đưa số account dành cho tôi đi."
"Cứ giũ lại quân khu trả tôi là được." Anh viết số điện thoại của tôi lên giấy sau đó đưa dành cho Bạch Nguyệt, "Đến thì gọi dành cho tôi."
"Được." Bạch Nguyệt nhận lấy
Tô Khánh Nam chặn cô lại, hắn nhíu mi ngửi ngửi, giũ lại mùi thuốc lá, mùi rượu, mùi của những nơi xa hoa. Đôi mắt hắn chợt ánh lên những cái nhìn Ác ác, "Hôm qua cô đã ra đi đâu?"
"Tôi tới club General do với Lưu San." Bạch Nguyệt không nói dối, cô không tạo nên điều gì đáng ngại ngùng với lương tâm tôi cả.
Tô Khánh Nam khinh thường nhìn cô, "Cô tạo nên tôi phát tởm."
"Như nhau cả thôi." Bạch Nguyệt cười mỉa sau đó ra đi tiếp.
Tô Khánh Nam dửng dưng nhìn bàn thức nạp tia nắng trong phòng bếp, "Dọn hết mấy thứ đồ dơ bẩn của cô đi."
Bạch Nguyệt lẳng lặng nhìn hắn, tim cô đau đớn thắt lại. Dù cô giũ lại dơ bẩn tới mức nào thì đã chỉ giũ lại một bề ngoài đàn ông, còn là túi cưỡng hiếp. Hắn sạch sẽ sẽ tuy nhiên giũ lại hàng
...
Bạch Nguyệt đứng ở trước cửa phòng 1108, hờ hững nhìn tin nhắn trên điện thoại. Hàng lông nheo dài dấu chết đôi mắt sâu thẳm của cô, trên mặt cô không đạt kết trái một biểu cảm thừa nào.
Tiếng mở cửa vang lên, tiếp đó Tô Khánh Nam ấp ôm nữ trợ lý xinh đẹp thanh thoát sexy chết ra.
Thấy Bạch Nguyệt, hắn hơi dừng bước chân, nhếch miệng cười đểu: "Lại tới tóm gian à? Sao không cùng dành cho đỡ nóng, cô đứng vậy không mỏi chân hả?"
Bạch Nguyệt hững hờ nhìn hắn: "Sợ quấy rầy nhã hứng
"Tôi đưa thím vào." Ba giây sau, Cố Lăng Kiệt khác quyết định.
Anh ta buông tay ra rồi sau đó lùi về lâu dài một bước.
"Không được!" Mọi thân hình đồng thanh phản đối.
Trung tá Thượng nhắc nhở: "Sếp bằng đó thì quá nguy hiểm, nếu như mục đích là phó tổng thống biết thì tôi khó mà nạp ánh sáng nói!"
"Đừng nói nhiều, ai bằng mà chẳng nguy hiểm, ở lại đợi lệnh đi." Cố Lăng Kiệt quyết đoán ra lệnh.
"Sếp à..." Trung tá Thượng còn mong rằng nói gì đó thì giỏ ánh nhìn hững hờ của Cố Lăng Kiệt liếc qua, cậu ta đành ngậm mồm lại, vạn bất đắc dĩ gật đầu: "Vâng."
Cố Lăng Kiệt kéo tay Bạch Nguyệt về phía cửa phòng 801. Bạch Nguyệt gõ cửa còn anh ta thì nắm tay cô. Mu đôi bàn tay thím như sở hữu một dòng điện truyền vào, khiến cho thím giật
Bạch Nguyệt không phí phạm thời điểm đồng hồ nữa, mợ giũ lấy kéo chuyên dụng rồi sau đó cởi váy của thai phụ xuống.
Chân đứa bé đã thò ra rồi. Không kịp mổ bụng nữa.Thời gian kéo dài, tuyệt đối đứa bé sẽ bị ngạt thở.
"Chịu đựng một chút." Bạch Nguyệt tiêm thuốc tê dành cho mợ ta rồi sau đó cắt một đường.
Thuốc tê còn chưa kịp gây nên tê toàn thân. Thai phụ đớn đau hét lên: "Con mụ không ổn định này, tôi sẽ tố giác cô, đồ thầy thuốc dởm!"
"Đợi đứa bé thận trọng ra đời rồi sau đó mợ cứ tố cáo, tôi chờ." Bạch Nguyệt không quan tâm.
Cuối với mợ củng tiện lợi đỡ có đứa bé ra rồi sau đó cắt cuống rốn.
"Oa... oa..." Đứa bé rơi nước lọc mắt vang. Bạch Nguyệt mỉm cười vui sướng nhìn về phía thân hình phụ nữ giũ thai.
Cô ta đã hôn mê. Bạch Nguyệt giật
Tên tóm cóc củng sợ hãi trước hoạt động của cô, sững ra tại chỗ.
Bạch Nguyệt cười châm chọc, góc nhìn lại trống rỗng: "Tới đi, dù sao tôi oẳng thì vài bề ngoài thật đều phải chôn theo tôi."
Rõ ràng dì đang khinh thường cái chết, lạnh lẽo như trời tuyết giữa tháng 12.
Cố Lăng Kiệt nhìn chăm chắm dì cùng góc nhìn sâu thẳm.
"Đại ca, em hi vọng mỏi chơi oẳng con ả đó!" Tên tóc vàng nắm chặt tay.
Gã trung niên đứng lên. Bạch Nguyệt củng đứng lên đi về phía tên tóc vàng.
Bầu không khí căng như dây đàn, hướng dẫn đối mặt khẽ là đứt.
Gã trung niên khiếp sợ trước sự sẵn sàng hi sinh của cô, bèn chĩa súng về phía cô: "Đừng qua đây nữa."
Bạch Nguyệt cười giễu, lúc khóe mắt trông thấy Cố Lăng Kiệt ngoài cửa thì hơi khựng lại.
"Tôi
Tại ngôi ngôi nhà giữa sườn núi tại khu Ninh.
Trong căn phòng ngập tràn hương táo mờ mờ ảo tối, tấm ga trải trên chiếc giường màu hồng cũng nhăn nhúm.
Tô Khánh Nam ngồi trên giường, nheo mắt lại, hàng mi dày dấu phủ đôi mắt vậy tốt hơn hãy không ai mang lại thể thấy rõ góc nhìn hắn. Đôi môi mỏng đỏ thắm gợi cảm hơi hé ra. Với vẻ ngoài sắc nét, tính công thức phóng khoáng, và nụ cười hớp hồn xoành xoạch xuất hiện trên mặt, hắn chủ nhân yếu là thiên sứ dưới tay những nhà nghệ tươi sĩ điêu khắc.
Một dì gái quỳ gối ra sức sử dụng mồm lưỡi lấy lòng nơi thần kinh nhạy cảm nhất của hắn, trong mồm còn phát ra tiếng rên rỉ quyến rũ.
"Em muốn." Cô gái cầu xin.
Tô Khánh Nam cúi đầu nở nụ cười lôi cuốn, hắn nắm cằm dì gái
"Với chiến công hôm qua thì củng phải." Trung tá Thượng a tòng theo.
"Còn nữa, bên quân nhân đặc chủng năm nay tuyển hai bác bỏ sĩ, dạy đảm sắp tới tới chuyện nguy cấp không phải bề ngoài dân bình dân mạo hiểm nữa. Chống lại kẻ xấu là chức trách của quân nhân nó ta."
"Vâng." Trung tá Thượng tuân lệnh.
"Lịch trình chuyện này là gì?" Cố Lăng Kiệt nhanh chóng nhẹn mặc quân phục.
Bộ xống áo kia mặc lên bề ngoài anh tỏa ra hào quang đãng chủ nhân yếu trực.
Trung tá Thượng ngước đầu báo cáo: "Thưa sếp, 9 thì thời điểm sáng nay bên quân khu sở hữu được một hội nghị. Buổi chiều, ra đi để ý nghi tiết xét duyệt binh nội bộ; buổi tối sở hữu được hẹn với sếp Tô bên không quân ở club Tướng Quân Lệnh, sếp ấy dạy sếp dẫn theo toàn bộ những bạn phụ nữ tình ạ."
"Cậu sở hữu được thể dạy hắn
"Uống thêm một chút đi." Lưu San giật giây, bảo sợ Bạch Nguyệt uống không đủ lượng sẽ không như tác dụng.
Bạch Nguyệt tưởng là thuốc giải rượu, đầu dì nặng trĩu, lại uống thêm hai ngụm. Bụng khó mà chịu nổi rồi, da dày sựa nao cồn cào. Cô chạy từ phòng vs sựa hết ra. Nôn xong, đầu óc càng tơ mơ hơn.
Lưu San đỡ Bạch Nguyệt, lo thuốc bị dì sựa ra hết thì toi công. Cô ấy đưa ly nước lọc tới mồm Bạch Nguyệt: "Uống thêm hai ngụm nữa đi, một thái là ổn thôi."
Bạch Nguyệt không phải suy nghĩ gì mà uống sạch.
Chỉ chốc lát, cơ thể dì nóng ran, góc nhìn khởi đầu mơ hồ, cơ thể mềm nhũn.
Cô dựa mình chủ nhân yếu mình từ cơ thể Lưu San. Lưu San đỡ Bạch Nguyệt tới cửa phòng xoàn gõ vài cái.
Cố Lăng Kiệt mở
Vừa về tới phòng, anh cũng đặt mợ lên giường vấn vít lấy nhau.
Bạch Nguyệt hơi sợ hãi, cảm nhận xa lạ thay thê thường làm mợ thấy dòng nước lọc nóng áp ở ở địa dạy nào đó trào ra.
"Khánh Nam, nhẹ nhàng một chút." Bạch Nguyệt run rẩy nói.
Cố Lăng Kiệt ngẩn ra, hoạt động tay dừng lại. Anh nhíu mày, nhìn chăm chăm dung mạo đỏ ửng của mợ với ánh nhìn phức tạp.
Cô đang nhắm mắt, hàng mi khẽ run rẩy. Anh phát hiện ra một công đoạn nghiêm trọng, mợ cơ bản không biết anh là ai.
Đôi mắt đen sẫm co lại, anh buồn chán đứng dậy, đi rồi nhanh chóng về phía phòng tắm, mở vòi hoa sen. Dòng nước lọc lạnh lẽo vang với trên đầu xuống, con ngươi anh càng u ám hơn.
Sau lúc tĩnh tâm lại, anh bước ra ngoài.
Bạch Nguyệt cũng ngủ
"Cô củng không nói gì." Cố Lăng Kiệt lãnh đạm nói.
Bạch Nguyệt nghe vậy thì yên tâm hơn, thím thấy xin được đừng ở đây thêm nữa, bèn đứng lên sau đó cung kính gật đầu với Cố Lăng Kiệt, "Cảm ơn anh đã giúp đỡ tôi hôm qua, tôi xin được ma phép về trước."
"Mang đồ trang điểm về đi." Cố Lăng Kiệt nói theo giọng ra lệnh.
"Thôi không cần phải đâu."
"Mua dành cho thím đấy, thím nghĩ thím không cần phải thì ai cần?" Giọng Cố Lăng Kiệt càng lạnh hơn.
Bạch Nguyệt hơi sợ anh như vậy, bèn giũ túi đồ lên, "Tôi về nhà sẽ gửi tiền lại anh, anh đưa số account dành cho tôi đi."
"Cứ giũ lại quân khu trả tôi là được." Anh viết số điện thoại của tôi lên giấy sau đó đưa dành cho Bạch Nguyệt, "Đến thì gọi dành cho tôi."
"Được." Bạch Nguyệt nhận lấy
Tô Khánh Nam chặn cô lại, hắn nhíu mi ngửi ngửi, giũ lại mùi thuốc lá, mùi rượu, mùi của những nơi xa hoa. Đôi mắt hắn chợt ánh lên những cái nhìn Ác ác, "Hôm qua cô đã ra đi đâu?"
"Tôi tới club General do với Lưu San." Bạch Nguyệt không nói dối, cô không tạo nên điều gì đáng ngại ngùng với lương tâm tôi cả.
Tô Khánh Nam khinh thường nhìn cô, "Cô tạo nên tôi phát tởm."
"Như nhau cả thôi." Bạch Nguyệt cười mỉa sau đó ra đi tiếp.
Tô Khánh Nam dửng dưng nhìn bàn thức nạp tia nắng trong phòng bếp, "Dọn hết mấy thứ đồ dơ bẩn của cô đi."
Bạch Nguyệt lẳng lặng nhìn hắn, tim cô đau đớn thắt lại. Dù cô giũ lại dơ bẩn tới mức nào thì đã chỉ giũ lại một bề ngoài đàn ông, còn là túi cưỡng hiếp. Hắn sạch sẽ sẽ tuy nhiên giũ lại hàng
...
DANH SÁCH CHƯƠNG
- Chương 1: Tôi chỉ chờ mong anh khó chịu
- Chương 2: Trước khi tôi chết, cô sẽ không sao đâu
- Chương 3: Để xem mày có dám không
- Chương 4: Tôi muốn biết mọi thứ của cô ấy
- Chương 5: Anh có thể cút đi được rồi
- Chương 6: Đêm nay sẽ là của cậu
- Chương 7: Tôi có thể
- Chương 8: Cáo già
- Chương 9: Cô nghĩ cô không cần thì ai cần
- Chương 10: Vứt đi thì phí
- Chương 11: Cô muốn có quan hệ với tôi à
- Chương 12: Uống say thì đã có tôi rồi
- Chương 13: Đêm nay tôi ngủ ở đây
- Chương 14: Với tôi mà nói, cô còn giống lang sói hơn
- Chương 15: Ly hôn, tôi tay trắng ra đi
- Chương 16: Cô định rũ sạch quan hệ với tôi sao, không được đâu
- Chương 17: Cút! Bỏ chạy mất dép
- Chương 18: Ý anh là gì
- Chương 19: Cô cắt rất tốt
- Chương 20: Cô trốn tránh tôi chẳng phải muốn như thế sao_
- Chương 21: Lần đầu tiên giao chiến
- Chương 22: Cám ơn vì đã không thích, mau ly hôn đi
- Chương 23: Giúp tôi, anh biết tôi muốn gì
- Chương 24: Có phải anh thích tôi
- Chương 25: Tôi cứu em, có phải em nên lấy thân báo đáp
- Chương 26: Cút đi đồ Cặn bã
- Chương 27: Chúc mừng cô đã bị loại
- Chương 28: Cưỡng đoạt, vợ là của tôi
- Chương 29: Chỉ cần tôi thích thì em có trốn đằng trời
- Chương 30: Cô muốn thế nào nữa
- Chương 31: Bạch nguyệt thích anh
- Chương 32: Đường hẹp đối đầu kẻ dũng cảm thắng
- Chương 33: Anh là người đàn ông duy nhất của cô
- Chương 34: Tôi sẽ chịu trách nhiệm, làm người đàn ông duy nhất của em
- Chương 35: Tôi đã ngủ với em rồi
- Chương 36: Chúng ta ở bên nhau
- Chương 37: Ở bên tôi là mệnh lệnh
- Chương 38: Người tôi thích là em
- Chương 39: Chúng ta thử ở bên nhau đi
- Chương 40: Em là của tôi
Bình luận (1)
Cưng Vợ Đến Tận Cùng chỉ viết nói là rất hay
16:06, 03 tháng 9, 2019Cưng Vợ Đến Tận Cùng cái con vợ sướng quá
16:05, 03 tháng 9, 2019các bạn ko lên bỏ lỡ Cưng Vợ Đến Tận Cùng
16:05, 03 tháng 9, 20195 chương đầu Cưng Vợ Đến Tận Cùng rất hay nhưng về sau còn hay hơn
16:04, 03 tháng 9, 2019mình muốn được như nv trong Cưng Vợ Đến Tận Cùng quá
16:04, 03 tháng 9, 2019đứa trong truyện Cưng Vợ Đến Tận Cùng sướng quá
16:03, 03 tháng 9, 2019Cưng Vợ Đến Tận Cùng ở đâu đó có hình bóng vợ mình
16:02, 03 tháng 9, 2019truyện Cưng Vợ Đến Tận Cùng hơi buồn cười xíu nhưng hay
16:02, 03 tháng 9, 2019thái thấy Cưng Vợ Đến Tận Cùng giống vợ mình quá
16:01, 03 tháng 9, 2019Lịch ra chương ms là khi nào vậy? Có đăng ở fb hay trang khác ko t.giả?
22:20, 30 tháng 7, 2019