
Năm Đó Vạn Dặm Tìm Đường Phong Hầu
Edit: Miri
Nếu không cần phải thiết, ngươi không vậy khuyến khích oẳng đụng hắn.
-------------------------------------------------------------
Chung Uyển tạt hơi một cái.
"Trời đã sang thu, Chung thiếu ngay tại nhà làn cảm lạnh rồi sau đó sao?"
Tại nhà chính, Tri huyện bản địa ân cần phải khách khí, "Ngày nào Chung thiếu ngay tại nhà đã thật đều vất vả tạo nên việc ở trong lẫn ngoài phủ, vậy khuyến khích tự giữ trạng thái sức khỏe bản thân dành cho tốt, không thể nhằm xảy ra sơ sót nào. Người đã nạp tia nắng ngũ cốc hoa màu, giũ lại thể nào lại không sinh bệnh? Ta còn nhớ rõ Chung thiếu ngay tại nhà vấn đề vừa mới tới Kiềm An, không quen khí hậu, làn chứng tầm một năm, hiện thời khắc tiết thu phân* đã qua, hàn lộ sắp tới......"
*Tiết thu phân: cùng ngày 22,23,24 tháng 9 - mùa thu hoạch. Hàn lộ: 8,9 tháng 10, trời lạnh.
Tri huyện bàn thảo rườm rà về việc bảo dẫn trọng thân thể, Chung Uyển không khỏi
Edit: Miri
Sau lúc hoàng đế truy hỏi vấn, hắn làn công chúa triệu tới hỏi chuyện. Mặt của Úc Xá liền tối sầm lại tới dọa người.
------------------------------------------------------------------------
"Tính tình đại biến......"
Chung Uyển nhẹ nhàng giọng lặp lại một lần, mi hơi hơi cau lại.
Chuyện cầu thú một công chúa chín tuổi tạo nên thê thay đổi lúc mà hắn sẽ làm.
Lâm Tư dành cho rằng Chung Uyển củng bỏ ngoài tai lúc này, lại khởi đầu tiếp xúc liên tục với mọi người khác.
Còn hơn một canh thì thời gian nữa là cùng thành, Lâm Tư tức tốc phải đi, Chung Uyển không dám tạo nên chậm trễ hắn, áp xuống hoài nghi trong lòng, vực dậy ý thức mà nghe Lâm Tư "nói" tiếp.
Lâm Tư viết: Đầu năm, Tam hoàng tử lại làn chứng bệnh một lần nữa, suýt nữa không qua khỏi. Tam hoàng tử với nhỏ thân thể củng không tốt, năm nay củng ba mươi bốn, nửa đứa con
Edit: Miri
"Chung, Quy, Viễn"
---------------------------------------------------
"Mừng thọ xong, ngươi quay về Kiềm An bằng ta."
Thấy tôi sắp bằng tới thành, Chung Uyển phân phó Lâm Tư: "Có việc gì chưa xong, ngươi cứ tự xử trí trước."
Lâm Tư ngẩn ra, khoa tay múa chân: Ta không thể đi, ta phải lưu tại trong kinh giúp đỡ ngươi.
"Không cần." Chung Uyển lắc đầu, "Gặp Tuyên Thụy, Tuyên Du xong, Hoàng Thượng hẳn có thể cực yên tâm, ngươi lưu tại đã không giúp đỡ ích sở hữu được gì, không vì bằng chúng nó trở về, sắp tới trời cao biển rộng, ngươi ra đi theo ta sống an ổn."
Không đợi đón Lâm Tư phản bác, Chung Uyển lại nói: "Chính ngươi đã bảo là Úc Xá không niệm tình xưa, lần trước hắn mắt nhắm mắt xuôi tay mở mà buông tha ngươi, vậy lần sau thì sao? Tứ hoàng tử bằng Ngũ hoàng tử sợ là sẽ
Edit: Miri
"Chung Uyển, bánh hoa quế của ta đâu?"
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chung Uyển trong phút chốc dành cho rằng tôi còn đang trong mộng chưa tỉnh lại.
Úc Tử Hựu cao hơn gấp cực nhiều, mi khuôn mặt càng sắc bén, ấn đường đen kịt đầy ưu tư không tán mịn theo tháng năm tiến trình thiếu thời thời khắc cũng trở nên lệ khí, làm dành cho khuôn mặt đẹp như ý muốn anh tuấn thời khắc lại thêm vài trang hung nham hiểm.
Chung Uyển thầm nghĩ, ta đây đang tỉnh hoặc là vẫn còn trong mộng đây, nếu như là tỉnh, như lý bởi nào lại đối mặt sở hữu Úc Tử Hựu, nếu như là mộng......như lý bởi nào có thể thấy ngoại hình này rõ rệt tới vậy.
Hai tai Chung Uyển nóng rực lên, như thể nghe sở hữu tiếng ầm ầm vang vảng, trong đầu một mớ hỗn độn mơ hồ, lừng tầm chừng có thế hãy đứng lên hoặc không, hai tay hai chân đông cứng lại
Edit: Miri
"Ta cực kỳ khổ tìm cha dành cho ngươi, vậy mà ngươi lại mơ tưởng tới ta"
------------------------------------------------------------------
Chung Uyển trở lại Kiềm An Vương phủ lúc trời cũng gần sáng, vì y không trở về chính vì nguyên nhân đó trong phủ hơn phân nửa thân hình vẫn còn thức, lái xe ngựa mới vừa tới đầu phố thì liền cầm lại thân hình ra đón, hạ nhân của Kiềm An Vương trông thấy lái xe tới là của Úc Vương phủ thì sửng sốt, hai mặt nhìn nhau.
"Không, không cầm lại việc gì......" Chung Uyển từ trên lái xe xuống, cả thân hình y cảm giác mệt mỏi, nhờ một tại gia nhân đỡ rồi sau đó đi rồi bằng trong phủ, nhỏ giọng phân phó, "Đi báo dành cho Vương tại gia cùng......hai tiểu chủ nhân nhân nhân là ta không sao."
Gia nhân hơn thế nữa vội phục vụ chạy đi rồi bằng truyền lời, Chung Uyển mơ mơ mòng màng, sợ nó tôi một lúc nhắm mắt nhắm mũi lại sẽ không tỉnh táo
*Chương này được nội dung ảnh, nếu như phái đẹp không thấy nội dung chương, vui lòng bật chiết xuất độ hiện hình họa của trình kiểm nghiệm mục đích là đọc.
Edit: Miri
"Ta xướng một khúc dành cho ngài nghe nhé?"
------------------------------------------------------------------
Lâm Tư và Chung Uyển bởi vì nhau lớn lên với nhỏ, tuy không thể tuyệt đối biết được hết tâm tình của y, song củng được thể đoán được một hai phần, hắn ngửng đầu nhìn Chung Uyển, tiến hành thủ ngữ: Chủ tử chẳng lẽ là đang khúc mắc dành cho Úc tiểu Vương gia?
Cho thế nên mới kiên quyết phủ nhận thân nguyên nhân Úc Xá được liên quan tới Ninh Vương, thuyết phục bản thân nó tôi lưu lại nơi đây?
Chung Uyển không nói gì.
Ninh Vương năm đó bị mưu hẫm hại là do Úc Vương ngay tại nhà ra lực, Chung Uyển lẽ ra không bị vướng bận vì Úc Xá mới phải.
Lâm Tư nghĩ nghĩ, khoa tay múa chân:
Edit: Miri
"Ta ngủ xong rồi, lúc ta ngủ mới lớn liền trở thành nam nhân chân chủ nhân yếu đúng không?"
--------------------------------------
Không đợi tên yêu ma Chung Uyển cáo trạng trước, Phùng quản ở nhà vội nhảy dựng lên, ngón tay run run chỉ từ Chung Uyển, mồm nói lắp bắp: "Hắn, hắn...... nói về phu nhân nhà ta...... Còn xướng khúc...... Phải dành cho ta viếng mồ, ba tháng!!! Tường...tường kia cao như vậy! Cao như vậy!!"
Thiếu niên Úc Xá: "......"
Này là đang nói cái gì?
Phùng quản ở nhà rốt cuộc mời nắm lại tiểu chủ nhân nhân nhân tới, một lòng hi vọng muốn cáo trạng, vậy song hắn bôn ba một ngày một đêm, khí từ với lực kiệt, đả nói không rõ lời hi vọng muốn nói, hắn lại sốt ruột, râu ông này cắm cằm bà kia, nghĩ tới cái gì thì nói cái nấy, làm cho Úc Xá không hiểu ngọn ngành ra tạo nên sao.
Thiếu niên Úc Xá
...
Bút ký: Mạn Mạn Hà Kỳ Đa
Số chapter: 109
Trạng thái: Full
Lượt view: 11,004
Thể loại: Đam Mỹ Cổ Đại Sủng
Số chapter: 109
Trạng thái: Full
Lượt view: 11,004
Thể loại: Đam Mỹ Cổ Đại Sủng
Edit: Miri
Nếu không cần phải thiết, ngươi không vậy khuyến khích oẳng đụng hắn.
-------------------------------------------------------------
Chung Uyển tạt hơi một cái.
"Trời đã sang thu, Chung thiếu ngay tại nhà làn cảm lạnh rồi sau đó sao?"
Tại nhà chính, Tri huyện bản địa ân cần phải khách khí, "Ngày nào Chung thiếu ngay tại nhà đã thật đều vất vả tạo nên việc ở trong lẫn ngoài phủ, vậy khuyến khích tự giữ trạng thái sức khỏe bản thân dành cho tốt, không thể nhằm xảy ra sơ sót nào. Người đã nạp tia nắng ngũ cốc hoa màu, giũ lại thể nào lại không sinh bệnh? Ta còn nhớ rõ Chung thiếu ngay tại nhà vấn đề vừa mới tới Kiềm An, không quen khí hậu, làn chứng tầm một năm, hiện thời khắc tiết thu phân* đã qua, hàn lộ sắp tới......"
*Tiết thu phân: cùng ngày 22,23,24 tháng 9 - mùa thu hoạch. Hàn lộ: 8,9 tháng 10, trời lạnh.
Tri huyện bàn thảo rườm rà về việc bảo dẫn trọng thân thể, Chung Uyển không khỏi
Edit: Miri
Sau lúc hoàng đế truy hỏi vấn, hắn làn công chúa triệu tới hỏi chuyện. Mặt của Úc Xá liền tối sầm lại tới dọa người.
------------------------------------------------------------------------
"Tính tình đại biến......"
Chung Uyển nhẹ nhàng giọng lặp lại một lần, mi hơi hơi cau lại.
Chuyện cầu thú một công chúa chín tuổi tạo nên thê thay đổi lúc mà hắn sẽ làm.
Lâm Tư dành cho rằng Chung Uyển củng bỏ ngoài tai lúc này, lại khởi đầu tiếp xúc liên tục với mọi người khác.
Còn hơn một canh thì thời gian nữa là cùng thành, Lâm Tư tức tốc phải đi, Chung Uyển không dám tạo nên chậm trễ hắn, áp xuống hoài nghi trong lòng, vực dậy ý thức mà nghe Lâm Tư "nói" tiếp.
Lâm Tư viết: Đầu năm, Tam hoàng tử lại làn chứng bệnh một lần nữa, suýt nữa không qua khỏi. Tam hoàng tử với nhỏ thân thể củng không tốt, năm nay củng ba mươi bốn, nửa đứa con
Edit: Miri
"Chung, Quy, Viễn"
---------------------------------------------------
"Mừng thọ xong, ngươi quay về Kiềm An bằng ta."
Thấy tôi sắp bằng tới thành, Chung Uyển phân phó Lâm Tư: "Có việc gì chưa xong, ngươi cứ tự xử trí trước."
Lâm Tư ngẩn ra, khoa tay múa chân: Ta không thể đi, ta phải lưu tại trong kinh giúp đỡ ngươi.
"Không cần." Chung Uyển lắc đầu, "Gặp Tuyên Thụy, Tuyên Du xong, Hoàng Thượng hẳn có thể cực yên tâm, ngươi lưu tại đã không giúp đỡ ích sở hữu được gì, không vì bằng chúng nó trở về, sắp tới trời cao biển rộng, ngươi ra đi theo ta sống an ổn."
Không đợi đón Lâm Tư phản bác, Chung Uyển lại nói: "Chính ngươi đã bảo là Úc Xá không niệm tình xưa, lần trước hắn mắt nhắm mắt xuôi tay mở mà buông tha ngươi, vậy lần sau thì sao? Tứ hoàng tử bằng Ngũ hoàng tử sợ là sẽ
Edit: Miri
"Chung Uyển, bánh hoa quế của ta đâu?"
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chung Uyển trong phút chốc dành cho rằng tôi còn đang trong mộng chưa tỉnh lại.
Úc Tử Hựu cao hơn gấp cực nhiều, mi khuôn mặt càng sắc bén, ấn đường đen kịt đầy ưu tư không tán mịn theo tháng năm tiến trình thiếu thời thời khắc cũng trở nên lệ khí, làm dành cho khuôn mặt đẹp như ý muốn anh tuấn thời khắc lại thêm vài trang hung nham hiểm.
Chung Uyển thầm nghĩ, ta đây đang tỉnh hoặc là vẫn còn trong mộng đây, nếu như là tỉnh, như lý bởi nào lại đối mặt sở hữu Úc Tử Hựu, nếu như là mộng......như lý bởi nào có thể thấy ngoại hình này rõ rệt tới vậy.
Hai tai Chung Uyển nóng rực lên, như thể nghe sở hữu tiếng ầm ầm vang vảng, trong đầu một mớ hỗn độn mơ hồ, lừng tầm chừng có thế hãy đứng lên hoặc không, hai tay hai chân đông cứng lại
Edit: Miri
"Ta cực kỳ khổ tìm cha dành cho ngươi, vậy mà ngươi lại mơ tưởng tới ta"
------------------------------------------------------------------
Chung Uyển trở lại Kiềm An Vương phủ lúc trời cũng gần sáng, vì y không trở về chính vì nguyên nhân đó trong phủ hơn phân nửa thân hình vẫn còn thức, lái xe ngựa mới vừa tới đầu phố thì liền cầm lại thân hình ra đón, hạ nhân của Kiềm An Vương trông thấy lái xe tới là của Úc Vương phủ thì sửng sốt, hai mặt nhìn nhau.
"Không, không cầm lại việc gì......" Chung Uyển từ trên lái xe xuống, cả thân hình y cảm giác mệt mỏi, nhờ một tại gia nhân đỡ rồi sau đó đi rồi bằng trong phủ, nhỏ giọng phân phó, "Đi báo dành cho Vương tại gia cùng......hai tiểu chủ nhân nhân nhân là ta không sao."
Gia nhân hơn thế nữa vội phục vụ chạy đi rồi bằng truyền lời, Chung Uyển mơ mơ mòng màng, sợ nó tôi một lúc nhắm mắt nhắm mũi lại sẽ không tỉnh táo
*Chương này được nội dung ảnh, nếu như phái đẹp không thấy nội dung chương, vui lòng bật chiết xuất độ hiện hình họa của trình kiểm nghiệm mục đích là đọc.
Edit: Miri
"Ta xướng một khúc dành cho ngài nghe nhé?"
------------------------------------------------------------------
Lâm Tư và Chung Uyển bởi vì nhau lớn lên với nhỏ, tuy không thể tuyệt đối biết được hết tâm tình của y, song củng được thể đoán được một hai phần, hắn ngửng đầu nhìn Chung Uyển, tiến hành thủ ngữ: Chủ tử chẳng lẽ là đang khúc mắc dành cho Úc tiểu Vương gia?
Cho thế nên mới kiên quyết phủ nhận thân nguyên nhân Úc Xá được liên quan tới Ninh Vương, thuyết phục bản thân nó tôi lưu lại nơi đây?
Chung Uyển không nói gì.
Ninh Vương năm đó bị mưu hẫm hại là do Úc Vương ngay tại nhà ra lực, Chung Uyển lẽ ra không bị vướng bận vì Úc Xá mới phải.
Lâm Tư nghĩ nghĩ, khoa tay múa chân:
Edit: Miri
"Ta ngủ xong rồi, lúc ta ngủ mới lớn liền trở thành nam nhân chân chủ nhân yếu đúng không?"
--------------------------------------
Không đợi tên yêu ma Chung Uyển cáo trạng trước, Phùng quản ở nhà vội nhảy dựng lên, ngón tay run run chỉ từ Chung Uyển, mồm nói lắp bắp: "Hắn, hắn...... nói về phu nhân nhà ta...... Còn xướng khúc...... Phải dành cho ta viếng mồ, ba tháng!!! Tường...tường kia cao như vậy! Cao như vậy!!"
Thiếu niên Úc Xá: "......"
Này là đang nói cái gì?
Phùng quản ở nhà rốt cuộc mời nắm lại tiểu chủ nhân nhân nhân tới, một lòng hi vọng muốn cáo trạng, vậy song hắn bôn ba một ngày một đêm, khí từ với lực kiệt, đả nói không rõ lời hi vọng muốn nói, hắn lại sốt ruột, râu ông này cắm cằm bà kia, nghĩ tới cái gì thì nói cái nấy, làm cho Úc Xá không hiểu ngọn ngành ra tạo nên sao.
Thiếu niên Úc Xá
...
Bình luận (5)
Hay
18:10, 15 tháng 6, 2019cám ơn
08:31, 7 tháng 5, 2019Ngọt sủng đâu???
18:50, 5 tháng 3, 2019Mấy chương đầu hơi dài dòng, càng đọc càng thấy hay. Một ít ngược tâm, hài, sủng. Nói chung là truyện hay.
02:26, 17 tháng 2, 2019Tử Hựu đây là bệnh hoang tưởng giai đoạn cuối đi
22:01, 31 tháng 1, 2019Hài vl, cũng ngược tâm vl