
Thay Chị Lấy Chồng
Mỗi một cô gái thật đều
đòi hỏi sở hữu được
gả dành cho
thân thể
nam giới nó
tôi yêu thương.
Tôi củng vậy.
Hôm nay, tôi đã sở hữu được lấy thân thể nam giới mà nó tôi yêu mười hai năm trời, dạy dẫn có điều là sử dụng danh nghĩa của chị gái nó tôi - Tống Duyên Minh mà thôi…
Tôi và chị gái tuy có khuôn mặt giống nhau, tuy vậy lúc nào nhỏ vì sơ suốt của chứng viện vậy khuyến khích tôi bị đưa cùng cô nhi viện.
Cho tới ba năm trước tôi mới trở về nhà họ Tống.
Đứa con gái tục tằn như tôi rất kì xa lạ với nhà họ Tống lớn như vậy tuy vậy vì bằng nhỏ tôi thiếu cha mẹ vậy khuyến khích tôi luôn luôn cẩn thận, kỳ vọng có thể trộn nhập với tại gia đình ấy, kỳ vọng sở hữu sự yêu thương của bố mẹ.
Vậy vậy khuyến khích hôm trước, lúc nào cha mẹ và
Buổi sáng, thân dưới của tôi đớn đau như bị xé rách, 100% những gì tối qua cuộn trào mãnh liệt, hiện ra như cơn dữ mộng…
Lần trước tiên của tôi, đêm tân hôn của tôi, bị Lý Hào Kiệt đối xử như kẻ thù.
Phá vỡ lẽ 100% những tưởng tượng trước kia của tôi.
Vị trí giường đệm bên cạnh sớm củng trị giá ngắt rồi.
Một ít máu chu sa trên chiếc ga trải giường màu trắng tuyết trông vô hạn chói mắt.
Tôi ngồi dậy, chết bằng nhà tắm rửa cố nín đớn đau mục đích là tắm, thay xong trang phục rồi sau đó thay ga trải giường khác.
Tôi ra ngoài, đứng trước cửa cầu thang tầng hai nhìn Lý Hào Kiệt đang ngồi bên chiếc bàn ăn uống hình chữ nhật vừa truyện đọc báo vừa ăn uống sáng.
Ánh nắng màu vàng buổi sáng lọt qua cửa sổ soi
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng tôi bỗng run lên, đang định hỏi mang lại lúc nào gì thì bố củng đi rồi tới trước mặt tôi, rồi sau đó giáng xuống một cái tát, tôi túi đập tới nỗi đâm thẳng cùng bức tường phía sau, còn chưa kịp định thần thì liền nghe thấy ông ấy tức giận mắng chửi: “Tống Duyên Khanh, bọn tau nuôi mi ba năm vậy mà mi lại báo bổ bọn tau sở dĩ này đây à?”
Trong mồm tôi xộc lên mùi máu, trước mắt cũng mang lại chút hoảng hốt.
Tôi cố gắng đứng thẳng người, nhìn bố và hỏi: “Cái gì…”
“Mày còn mang lại mặt mi hỏi cái gì à? Mày tưởng lúc nào mi tạo nên bọn tau không biết sao? Mày tính kế chị mày, dành cho nó uống thuốc ngủ rồi sau đó tham ở nhà hôn lễ thay nó! Nếu không phải là bọn tau phát hiện ra sớm,
Tôi lên tới cửa phòng một công thức nhỏ khó khăn, mở cửa ra sau đó trốn trên chiếc giường mà tôi đã ngủ ba năm.
Mơ tơ tưởng màng liền ngủ thiếp đi…
Tôi đã tọa lạc mơ, mơ thấy mười hai năm trước, lần đầu tiên tiên tôi gặp Lý Hào Kiệt, lúc nào đó tôi mới mười tuổi, đi tới một công trường đang thi công gần cô nhi viện chơi.
Lúc đó là mùa đông, trong công trường thiếu được ai.
Ở đó, tôi gặp Lý Hào Kiệt cơ thể đầy vết thương, hơi thở yếu ớt, lúc nào đó tôi đã gọi anh ấy rất lâu mà anh ấy củng không trả lời, tôi vốn tưởng rằng anh ấy chết rồi, lúc nào đang định về tìm thầy giáo trong cô nhi viện thì lại nghe thấy dấu dưới sở hữu được một giọng nói rất yếu ớt, nói: “Cứu tôi.”
Tôi lúc nào đó gầy như
Mẹ và Tống Duyên Minh hình như không nghĩ đến là tôi đã dậy rồi, ánh đèn sáng đèn cây mập lờ mờ tuy nhiên tôi lại sở hữu thể nhìn ra sắc mặt họ không như tốt dành cho lắm.
Mẹ tôi thay cho nụ cười ra vẻ hiền bằng trước, rồi sau đó hỏi tôi: “Duyên Khanh, vùng mổ của con sao rồi? Có phải ra đi chứng bệnh viện không?”
Nếu là trước kia thì tôi nhất quyết sẽ cảm động, tuy nhiên trái tim tôi bây thì thời gian còn lạnh trị giá wax hơn cả mùa đông.
Tống Duyên Minh thấy biểu cảm thản nhiên của tôi thì hẳn nhiên là biết tôi đã nghe hết câu vấn đề của chúng nó rồi, chị ta trực tiếp ngắt lời mẹ luôn, “Mẹ, mẹ củng xin phép được đừng diễn nữa, vừa nghe là đã biết con chó hoang này đã biết vấn đề gì xảy ra rồi.”
Chó hoang.
Tôi nghe Tống Duyên Minh gọi
Rời khỏi nhà họ Tống, không còn ở thẩm mỹ viện nào được thể đi, chỉ được thể gọi điện thoại dành cho người toàn bộ những bạn phụ nữ nồng hậu tuyệt vời nhất được năng lực Khương Thanh của tôi.
Đã tắt điện thoại rồi.
Chị ấy và tôi là toàn bộ những bạn học tiến trình ở cô nhi viện, lớn hơn tôi hai tuổi, được một ông tổng tốt bụng đã tài trợ dành cho chị ấy, sau đó tốt nghiệp cấp ba, vì được ngoại hình và khí chất, liền học học viện hàng không, tốt nghiệp, và tạo nên luôn luôn tiếp viên hàng không.
Thực ra tiến trình học đại học tôi củng được một nhà hảo tâm tài trợ cho, thay đổi anh ta củng đã hỗ trợ tôi cực kì nhiều.
Chỉ là tôi chưa từng gặp người này.
Điện thoại của Khương Thanh đã tắt máy, điều này căn bệnh tỏ là đang tạo nên việc.
Tôi ngây ngốc bước ra đi trên phố,
Lý Hào Kiệt nghe thấy những lời đó của tôi, mặt vô vì lớn chán ghét, vậy tuy vậy tay từ cổ lại chuyển xuống dưới cằm, con ngươi đen láy so sánh tôi, giống như là kỳ vọng nhìn thấu tôi vậy.
Trong không khí yên tĩnh tới đáng sợ này, hướng dẫn nồng nực mùi rượu.
Một chuyện lâu, mới cười chiết xuất nhạo cợt, “Cô kỳ vọng tạo nên gì?”
Tôi chuyện này, thơ ngây tưởng rằng anh ấy đả tin tôi, mới mở lời, “Dấu vân tay ở trên tờ thỏa thuận hôn nhân là tôi ấn, hướng dẫn cần phải anh không ấn lại với thím ta, tôi chủ nhân yếu là của anh.”
Người bạn trai đẩy tôi ra, ngồi từ vị trí ghế lái, không hề nói gì.
Thế tuy vậy lại lái bác bỏ tài trở về nhà, ném tôi từ trong bồn tắm rửa tràn ướt át lọc đá, túm lấy tóc tôi nói, “Cô tưởng rằng tôi sẽ
Khi tôi lục túi mục đích là lấy điện thoại ra, trông thấy một dãy số thân quen trên đó, giật tôi tới nỗi suýt giã rơi cả điện thoại.
May mà Khương Thanh cũng giúp đỡ tôi giữ lại.
Chị ấy trông thấy một dãy 9 số ở trên ải hình, đột nhiên liền đoán trúng, “Lý Hào Kiệt?”
Tôi bí mật gật đầu.
Nhạc chuông điện thoại vẫn tiếp tục vang lên.
Khương Thanh thấy tôi không mang lại ý kỳ vọng tóm máy, thẳng thắn nói, “Chị tóm máy hộ em.” Nói xong, liền nhấn nút nghe.
Chị ấy vừa nhấn, làm tôi sợ tới mức ngay hiện thời gian đồng hồ giằng điện thoại lại, đặt ở bên tai, giọng nói run rẩy nói, “Alo.”
“Ở đâu?”
Giọng điệu không chút bền bỉ của ngoại hình cánh mi râu cực kỳ nhanh chóng truyền tới với trong điện thoại.
Trái tim tôi liền run sợ, nhìn Khương Thanh một
“Là tổng giám đốc Lý kỳ vọng trêu đùa tôi đó chứ?” Tôi mang bản thỏa thuận trước mặt lên, không chút yếu sở dĩ đứng thẳng thân hình dậy, bảo cùng cái điều khoản đó.
Nói xong, liền vứt bản thỏa thuận lên thân hình Lý Hào Kiệt, xoay thân hình cụt đi.
Không dám quay đầu nhìn lại một cái.
Tôi sợ đi rồi muộn thêm một giây, tôi sẽ không thể gồng nó tôi được nữa, tôi sẽ mục đích là lộ sự thảm hẫm hại của bản thân ra trước mặt anh.
Tôi bước nhanh chóng tới chỗ cánh cổng chung cư, nhìn về phía cổng chủ nhân yếu khu chung cư nguy nga phía sau, nhớ lại ý nghĩ thơ ngây tiến trình trước của mình, thật là đáng buồn, nực cười.
Lý Hào Kiệt đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn Hào Thiên, sao mang lại thể ngủ với một thân hình phụ nữ, liền mang lại thể nảy
Nhớ lại vấn đề lúc nhỏ Lý Hào Kiệt vì không như tiền, không thể cấp cứu, bất lực, tôi hướng dẫn dẫn đành với 120 ra đi tới căn bệnh viện.
Đợi tới căn bệnh viện, tôi giúp đỡ Tống Duyên Minh ứng tạm bợ tiền thuốc, đang hi vọng mỏi đứt đi.
Đến cửa, lại bị công an cản đường, bề ngoài đang đứng phía sau anh ta, chủ yếu là đôi vợ chồng ở tầng 3.
Bà chủ nhà hướng dẫn dẫn cùng tôi, nói chắc như đinh đóng cột, “Chính là thím ta, chủ yếu là thím ta đã đẩy thím gái kia xuống.”
Cảnh sát gật đầu, nói với tôi với ngữ khí rất máy móc, “Chào cô, mời thím ra đi với tôi một chuyến.”
Mặc dù tôi không tình nguyện, tuy nhiên tôi đả biết, dành cho dù lúc này tôi không tới đồn cảnh sát, thì mai sau đả sẽ phải đi.
Đôi vợ chồng ở tầng 3 ra đi
...
Tôi củng vậy.
Hôm nay, tôi đã sở hữu được lấy thân thể nam giới mà nó tôi yêu mười hai năm trời, dạy dẫn có điều là sử dụng danh nghĩa của chị gái nó tôi - Tống Duyên Minh mà thôi…
Tôi và chị gái tuy có khuôn mặt giống nhau, tuy vậy lúc nào nhỏ vì sơ suốt của chứng viện vậy khuyến khích tôi bị đưa cùng cô nhi viện.
Cho tới ba năm trước tôi mới trở về nhà họ Tống.
Đứa con gái tục tằn như tôi rất kì xa lạ với nhà họ Tống lớn như vậy tuy vậy vì bằng nhỏ tôi thiếu cha mẹ vậy khuyến khích tôi luôn luôn cẩn thận, kỳ vọng có thể trộn nhập với tại gia đình ấy, kỳ vọng sở hữu sự yêu thương của bố mẹ.
Vậy vậy khuyến khích hôm trước, lúc nào cha mẹ và
Buổi sáng, thân dưới của tôi đớn đau như bị xé rách, 100% những gì tối qua cuộn trào mãnh liệt, hiện ra như cơn dữ mộng…
Lần trước tiên của tôi, đêm tân hôn của tôi, bị Lý Hào Kiệt đối xử như kẻ thù.
Phá vỡ lẽ 100% những tưởng tượng trước kia của tôi.
Vị trí giường đệm bên cạnh sớm củng trị giá ngắt rồi.
Một ít máu chu sa trên chiếc ga trải giường màu trắng tuyết trông vô hạn chói mắt.
Tôi ngồi dậy, chết bằng nhà tắm rửa cố nín đớn đau mục đích là tắm, thay xong trang phục rồi sau đó thay ga trải giường khác.
Tôi ra ngoài, đứng trước cửa cầu thang tầng hai nhìn Lý Hào Kiệt đang ngồi bên chiếc bàn ăn uống hình chữ nhật vừa truyện đọc báo vừa ăn uống sáng.
Ánh nắng màu vàng buổi sáng lọt qua cửa sổ soi
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng tôi bỗng run lên, đang định hỏi mang lại lúc nào gì thì bố củng đi rồi tới trước mặt tôi, rồi sau đó giáng xuống một cái tát, tôi túi đập tới nỗi đâm thẳng cùng bức tường phía sau, còn chưa kịp định thần thì liền nghe thấy ông ấy tức giận mắng chửi: “Tống Duyên Khanh, bọn tau nuôi mi ba năm vậy mà mi lại báo bổ bọn tau sở dĩ này đây à?”
Trong mồm tôi xộc lên mùi máu, trước mắt cũng mang lại chút hoảng hốt.
Tôi cố gắng đứng thẳng người, nhìn bố và hỏi: “Cái gì…”
“Mày còn mang lại mặt mi hỏi cái gì à? Mày tưởng lúc nào mi tạo nên bọn tau không biết sao? Mày tính kế chị mày, dành cho nó uống thuốc ngủ rồi sau đó tham ở nhà hôn lễ thay nó! Nếu không phải là bọn tau phát hiện ra sớm,
Tôi lên tới cửa phòng một công thức nhỏ khó khăn, mở cửa ra sau đó trốn trên chiếc giường mà tôi đã ngủ ba năm.
Mơ tơ tưởng màng liền ngủ thiếp đi…
Tôi đã tọa lạc mơ, mơ thấy mười hai năm trước, lần đầu tiên tiên tôi gặp Lý Hào Kiệt, lúc nào đó tôi mới mười tuổi, đi tới một công trường đang thi công gần cô nhi viện chơi.
Lúc đó là mùa đông, trong công trường thiếu được ai.
Ở đó, tôi gặp Lý Hào Kiệt cơ thể đầy vết thương, hơi thở yếu ớt, lúc nào đó tôi đã gọi anh ấy rất lâu mà anh ấy củng không trả lời, tôi vốn tưởng rằng anh ấy chết rồi, lúc nào đang định về tìm thầy giáo trong cô nhi viện thì lại nghe thấy dấu dưới sở hữu được một giọng nói rất yếu ớt, nói: “Cứu tôi.”
Tôi lúc nào đó gầy như
Mẹ và Tống Duyên Minh hình như không nghĩ đến là tôi đã dậy rồi, ánh đèn sáng đèn cây mập lờ mờ tuy nhiên tôi lại sở hữu thể nhìn ra sắc mặt họ không như tốt dành cho lắm.
Mẹ tôi thay cho nụ cười ra vẻ hiền bằng trước, rồi sau đó hỏi tôi: “Duyên Khanh, vùng mổ của con sao rồi? Có phải ra đi chứng bệnh viện không?”
Nếu là trước kia thì tôi nhất quyết sẽ cảm động, tuy nhiên trái tim tôi bây thì thời gian còn lạnh trị giá wax hơn cả mùa đông.
Tống Duyên Minh thấy biểu cảm thản nhiên của tôi thì hẳn nhiên là biết tôi đã nghe hết câu vấn đề của chúng nó rồi, chị ta trực tiếp ngắt lời mẹ luôn, “Mẹ, mẹ củng xin phép được đừng diễn nữa, vừa nghe là đã biết con chó hoang này đã biết vấn đề gì xảy ra rồi.”
Chó hoang.
Tôi nghe Tống Duyên Minh gọi
Rời khỏi nhà họ Tống, không còn ở thẩm mỹ viện nào được thể đi, chỉ được thể gọi điện thoại dành cho người toàn bộ những bạn phụ nữ nồng hậu tuyệt vời nhất được năng lực Khương Thanh của tôi.
Đã tắt điện thoại rồi.
Chị ấy và tôi là toàn bộ những bạn học tiến trình ở cô nhi viện, lớn hơn tôi hai tuổi, được một ông tổng tốt bụng đã tài trợ dành cho chị ấy, sau đó tốt nghiệp cấp ba, vì được ngoại hình và khí chất, liền học học viện hàng không, tốt nghiệp, và tạo nên luôn luôn tiếp viên hàng không.
Thực ra tiến trình học đại học tôi củng được một nhà hảo tâm tài trợ cho, thay đổi anh ta củng đã hỗ trợ tôi cực kì nhiều.
Chỉ là tôi chưa từng gặp người này.
Điện thoại của Khương Thanh đã tắt máy, điều này căn bệnh tỏ là đang tạo nên việc.
Tôi ngây ngốc bước ra đi trên phố,
Lý Hào Kiệt nghe thấy những lời đó của tôi, mặt vô vì lớn chán ghét, vậy tuy vậy tay từ cổ lại chuyển xuống dưới cằm, con ngươi đen láy so sánh tôi, giống như là kỳ vọng nhìn thấu tôi vậy.
Trong không khí yên tĩnh tới đáng sợ này, hướng dẫn nồng nực mùi rượu.
Một chuyện lâu, mới cười chiết xuất nhạo cợt, “Cô kỳ vọng tạo nên gì?”
Tôi chuyện này, thơ ngây tưởng rằng anh ấy đả tin tôi, mới mở lời, “Dấu vân tay ở trên tờ thỏa thuận hôn nhân là tôi ấn, hướng dẫn cần phải anh không ấn lại với thím ta, tôi chủ nhân yếu là của anh.”
Người bạn trai đẩy tôi ra, ngồi từ vị trí ghế lái, không hề nói gì.
Thế tuy vậy lại lái bác bỏ tài trở về nhà, ném tôi từ trong bồn tắm rửa tràn ướt át lọc đá, túm lấy tóc tôi nói, “Cô tưởng rằng tôi sẽ
Khi tôi lục túi mục đích là lấy điện thoại ra, trông thấy một dãy số thân quen trên đó, giật tôi tới nỗi suýt giã rơi cả điện thoại.
May mà Khương Thanh cũng giúp đỡ tôi giữ lại.
Chị ấy trông thấy một dãy 9 số ở trên ải hình, đột nhiên liền đoán trúng, “Lý Hào Kiệt?”
Tôi bí mật gật đầu.
Nhạc chuông điện thoại vẫn tiếp tục vang lên.
Khương Thanh thấy tôi không mang lại ý kỳ vọng tóm máy, thẳng thắn nói, “Chị tóm máy hộ em.” Nói xong, liền nhấn nút nghe.
Chị ấy vừa nhấn, làm tôi sợ tới mức ngay hiện thời gian đồng hồ giằng điện thoại lại, đặt ở bên tai, giọng nói run rẩy nói, “Alo.”
“Ở đâu?”
Giọng điệu không chút bền bỉ của ngoại hình cánh mi râu cực kỳ nhanh chóng truyền tới với trong điện thoại.
Trái tim tôi liền run sợ, nhìn Khương Thanh một
“Là tổng giám đốc Lý kỳ vọng trêu đùa tôi đó chứ?” Tôi mang bản thỏa thuận trước mặt lên, không chút yếu sở dĩ đứng thẳng thân hình dậy, bảo cùng cái điều khoản đó.
Nói xong, liền vứt bản thỏa thuận lên thân hình Lý Hào Kiệt, xoay thân hình cụt đi.
Không dám quay đầu nhìn lại một cái.
Tôi sợ đi rồi muộn thêm một giây, tôi sẽ không thể gồng nó tôi được nữa, tôi sẽ mục đích là lộ sự thảm hẫm hại của bản thân ra trước mặt anh.
Tôi bước nhanh chóng tới chỗ cánh cổng chung cư, nhìn về phía cổng chủ nhân yếu khu chung cư nguy nga phía sau, nhớ lại ý nghĩ thơ ngây tiến trình trước của mình, thật là đáng buồn, nực cười.
Lý Hào Kiệt đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn Hào Thiên, sao mang lại thể ngủ với một thân hình phụ nữ, liền mang lại thể nảy
Nhớ lại vấn đề lúc nhỏ Lý Hào Kiệt vì không như tiền, không thể cấp cứu, bất lực, tôi hướng dẫn dẫn đành với 120 ra đi tới căn bệnh viện.
Đợi tới căn bệnh viện, tôi giúp đỡ Tống Duyên Minh ứng tạm bợ tiền thuốc, đang hi vọng mỏi đứt đi.
Đến cửa, lại bị công an cản đường, bề ngoài đang đứng phía sau anh ta, chủ yếu là đôi vợ chồng ở tầng 3.
Bà chủ nhà hướng dẫn dẫn cùng tôi, nói chắc như đinh đóng cột, “Chính là thím ta, chủ yếu là thím ta đã đẩy thím gái kia xuống.”
Cảnh sát gật đầu, nói với tôi với ngữ khí rất máy móc, “Chào cô, mời thím ra đi với tôi một chuyến.”
Mặc dù tôi không tình nguyện, tuy nhiên tôi đả biết, dành cho dù lúc này tôi không tới đồn cảnh sát, thì mai sau đả sẽ phải đi.
Đôi vợ chồng ở tầng 3 ra đi
...
MỤC LỤC CHƯƠNG
- Chương 1: Cưới thay
- Chương 2: Ôm lấy tống duyên minh đang khóc
- Chương 3: Đánh chết cũng đáng đời
- Chương 4: Tôi liền quỳ xuống cúi lạy người của bệnh viện
- Chương 5: Chẳng qua là một con chó hoang nhà họ tống nuôi thôi
- Chương 6: Anh có thể thỏa sức khám phá tôi
- Chương 7: Nhiều nhất cũng chỉ xứng làm một con chó cái ở bên cạnh tôi
- Chương 8: Tống duyên khanh, cô muốn trêu chọc tôi_
- Chương 9: Chết người rồi
- Chương 10: Ngất ở trước xe của anh
- Chương 11: Muốn lấy mạng của chị ta
- Chương 12: Hãy để tiểu khanh kết hôn đi
- Chương 13: Chẳng phải cô nên gọi tôi là chồng sao_
- Chương 14: Còn giả bộ đơn thuần gì_
- Chương 15: Anh ấy ôm người phụ nữ khác
- Chương 16: Bây giờ anh ta là chồng em, có chứng nhận!
- Chương 17: Bộ đồ Đắt như vậy không phải ai cũng có thể thử
- Chương 18: Có thể trả lại chồng cho tôi không_
- Chương 19: Ngoan, tối nay về sẽ chiều chuộng em
- Chương 20: Cô gái, cô có thai rồi à_
- Chương 21: Mau tới mà xem, vợ bé đánh vợ cả này!
- Chương 22: Gặp lại anh
- Chương 23: Hợp đồng hôn nhân đã viết những gì
- Chương 24: Cám ơn lục tổng đã đưa vợ tôi về nhà
- Chương 25: Tôi khuyên cô nên yên phận đi
- Chương 26: Để tôi nhường cho
- Chương 27: Họ đi chọn đồ Dùng cho trẻ sơ sinh cùng nhau
- Chương 28: Chồng đang ở đây, cô còn định đi với người đàn ông khác sao_
- Chương 29: Còng tay đã ở trên cổ tay tôi
- Chương 30: Cho cô sống nửa đời còn lại ở trong tù!
- Chương 31: Không được giết con của tôi
- Chương 32: Lý hào kiệt, tôi hận anh!
- Chương 33: Gặp lại anh ta
- Chương 34: Tôi từng mang thai, từng li hôn
- Chương 35: Cả đời này cũng không thể mang thai
- Chương 36: Ở cùng tôi một đêm
- Chương 37: Gặp lại lần nữa, là lúc em thảm hại như vậy
- Chương 38: Bị nhốt trong chuồng chó
- Chương 39: Vì tiền mà phạm tội
- Chương 40: Ai nói tôi và cô đã ly hôn_
Bình luận (0)
Thay Chị Lấy Chồng đã ra chương cuối chưa cả nhà
16:34, 04 tháng 9, 2019ngày 24 tiếng thì cày truyện Thay Chị Lấy Chồng mất cmn 18 tiếng rồi. thất nghiệp rảnh quá mà
16:33, 04 tháng 9, 2019Ai đọc xong Thay Chị Lấy Chồng cho tui xin cái review với
16:33, 04 tháng 9, 2019Đọc chương cuối của Thay Chị Lấy Chồng thấy đã ghê á
16:32, 04 tháng 9, 2019Có ai con trai mà cũng nghiền truyện Thay Chị Lấy Chồng như tui k nhỉ
16:31, 04 tháng 9, 2019Nhiều khi đọc Thay Chị Lấy Chồng mà thấy bản thân mình cùng muốn lấy ck haha
16:31, 04 tháng 9, 2019Nhân vật chính của truyện Thay Chị Lấy Chồng yêu thế. có ai đọc xong chưa
16:30, 04 tháng 9, 2019Đọc xong truyện Thay Chị Lấy Chồng mà thấy hay hay hài hài
16:29, 04 tháng 9, 2019Ai đọc thay chị lấy chồng chưa
16:12, 04 tháng 9, 2019