
Phụ Thân Đích Đại Thụ
Mẹ Lê Tố mất trong một vụ tai nạn giao thông, lúc
ấy cậu bảo mới hai tuổi. Hai tuổi, một đứa trẻ còn non nớt, áp dụng cặp mắt thơ ngây
kinh ngạc ngắm nhìn sở dĩ
giới này bảo như một mảnh sáng tối, cơ bản
không rõ Mẹ vì nguyên do gì cụt nó
tôi mà đi.
Khi cậu trông thấy những đứa trẻ thêm vào có Mẹ, còn cậu thì không, cậu củng không hỏi Ba ba Lê Trường Ân vì sao.
Sau này lớn lên cậu lại nghĩ tới lúc nào này, cậu nhớ rõ, năm đó cậu còn nhỏ, vì sao không ai nói dành cho cậu biết nguyên nhân, tuy vậy cậu hiểu một điều, Mẹ của cậu vĩnh viễn đã cụt bỏ Cha con cậu, sẽ không bao thì thời điểm quay về, hơn thế nữa chuyện này củng không mang tới nhắc tới trong tại gia đình.
Trong ngăn ngủ có một hình ảnh của
Lê Tố không đi rồi nhà trẻ, bốn tuổi trực tiếp bị đưa đi rồi tiểu học.
Này là có lí do bên trong, Lê Tố về sau này cũng không nhớ rõ, cậu hỏi Lê Trường Ân, Lê Trường Ân nói bởi vì vì cậu thông minh, bốn tuổi cũng biết qua phần lớn chương thơ thi ca cổ, lại nhận thức mang tới hơn một ngàn tự, chính vì lí do đó không cần phải phải đi rồi vườn trẻ, cứ như vậy trực tiếp đưa cậu đi rồi tiểu học.
Trong trí tưởng của Lê Tố, những tháng ngày cắp sách tới trường thiếu chap truyện nào tốt đẹp tỏa sáng cả.
Năm đó cậu bốn tuổi, một trong buổi sáng mùa đông, cậu mang tới phụ thân ôm quanh mặc quần áo, xuống lầu ăn uống bữa sáng, tiếp tục phụ thân ấp ôm cậu tới trường.
Kỳ thật nghề đưa cậu tới trường là của bảo dẫn mẫu Tiểu Mai, song Tiểu Mai không mong rằng muốn ấp ôm cậu, cậu
Hôm trước đả dự kiến sẽ dẫn Lê Tố chết chơi vườn bách thú, song sau rốt lại không thể quá trình được.
Lê Tố thay răng, nướu túi viêm nhiễm nghiêm trọng, xem ra tương đối không ổn, do đó Lê Trường Ân cuối tuần đưa cậu chết va chạm nha sĩ.
Nha sĩ sau lúc kết thúc sử dụng thử nói răng không thể nhổ, nếu như nhổ sẽ gây ra liên lụy liên hệ xấu, dạy sở hữu được thể sử dụng thuốc kháng viêm, còn nói không thể ăn uống món ăn uống khô cứng, tuyệt vời nhất sở hữu được tính năng là khuyến khích ăn uống những hội tụ tập thể thể loại đả nấu chín xay nhỏ nhừ, súc mồm do nước lọc muối, tìm kỹ thuật nào đó làm cho cậu phân nghiền đầu óc và chuyên chú cùng những việc khác, như vậy sẽ giúp đỡ cậu quên chết sự đau đớn đớn, đợi đón tới lúc răng sữa lòi ra cực kỳ thì tốt rồi.
Lê Trường Ân sở dĩ là từng đêm thật đều về nhà sớm, kết hợp với con
Lê Tố tốt nghiệp tiểu học.
Lễ tốt nghiệp, hôm nay, Lê Trường Ân mới là lần bước đầu tới lớp học của Lê Tố, bởi vì một vài phụ huynh không giống củng mang lại mặt.
Bọn nhỏ quần ba tụ năm lại một chỗ nói chuyện, cười cười nháo nháo, chuyền tay nhau quyển sổ lưu niệm tốt nghiệp.
Chỉ mang lại Lê Tố ngoan ngoãn ngồi nơi vị trí đầu lớp, trong tay không biết là đang đọc thêm truyện quyển sách gì, vừa không mang lại ai tới chơi với cậu, mà cậu củng không tới chỗ những cậu một vài bạn khác.
Lê Trường Ân với bên ngoài tiến cùng phòng học của bọn họ, thì trông thấy cảnh tượng này.
Lê Tố hướng dẫn biết tới vậy giới của riêng cậu, cô cô tịch tịch, lãnh lãnh thanh thanh.
Lê Trường Ân quy trình ấy trong lòng đau đớn xót, y vẫn biết bạn nam hướng nội nhát gan, tuy vậy lại không biết
Tốt nghiệp tiểu học xong thì tới kỳ nghỉ hè, Lê Tố vô bờ vui vẻ, phụ thân đưa cậu chết Bắc Kinh du ngoạn.
Quảng trường Thiên An Môn, Tử Cấm Thành, Di Hoà Viên, Đại học Bắc Kinh, Đại học Thanh Hoa, Vạn Lý Trường Thành, Lăng mộ nhà Minh, Cung điện mùa hè, vân vân… (1), cứ như vậy thoả thích cưỡi ngựa xem hoa.
Mùa hè nóng bức, cậu và phụ thân từ với đội mũ quai nón giống nhau, ngoại hình hơn thế nữa trông thấy liền phang dương quan hệ cha con nhưng đường thể thật tốt.
Ở tại khách sạn, Lê Tố ghé cùng ngoại hình Lê Trường Ân, nhìn quyển sổ tay du lịch, đối phụ thân nói, “Ba ba, sắp tới hàng năm thật đều chết du lịch được không?”
Lê Trường Ân một tay ôm ấp con trai, nhắm mắt nhắm mũi chăm nom thần, “Ừ, nếu như nắm lại thời gian.”
Lê Tố chán ghét Lê Trường
Lê Trường Ân thuộc dòng dõi ở nhà vậy Nho giáo học giả, Văn kỹ thuật tươi (1) nổ ra cũng hầu hết nhấn đắm trình trạng đầy mọi thân hình trong ở nhà đình. Sau lúc cuộc kỹ thuật tươi mệnh chấm dứt, biên cương rộng mở, cơ hồ hết thảy mọi thân hình thật đều chuyển sang Mỹ sinh sống, sum vầy với những thân hình thân cũng oẳng trước (2), dạy sở hữu được y là không đi.
Lúc ấy vì cái gì không đi, y nghĩ địa dạy nào cũng sở hữu được cái phức tạp riêng của nó, thiếu được nguyên do gì quá nặng nề nhằm lìa khỏi, cứ như vậy quyết định ở lại, kết hôn, sinh con.
Kỳ thật mới túm đầu y dựa chủ nhân yếu mình cùng mức kinh phí trợ cấp của chủ nhân yếu phủ, đời sống sinh hoạt cũng châu báu thoải mái, bất quá y trời sinh tính kỹ thuật tươi cầu tiến, thiếu được gien lụn bại nạp ánh sáng không ngồi rồi, bản thân nhất thiết
Ngày thủ đầu khởi đầu đời sống trung học đối với Lê Tố mà nói chủ yếu là một thảm hoạ, những đứa trẻ thay đổi thật đều lớn hơn cậu, tới trường, nhìn cùng bảng phân ban tìm phòng học, cậu được phụ thân dẫn đi, mọi thân hình thật đều củng được mặt tại lớp, bằng bây giờ cậu mới tiến vào, Lê Trường Ân thực không yên lòng Lê Tố, y tại cửa phòng học kết hợp thầy giáo chủ nhiệm tiếp xúc liên tục với mọi người một lúc, chủ yếu là nói Lê Tố tuổi còn quá nhỏ, nhờ thầy giáo hỗ trợ phần nhiều hơn.
Lê Trường Ân sở hữu được một danh sách thể thể loại mị lực mãnh liệt đối với phụ nữ, cô giáo chủ nhiệm tuy rằng củng kết hôn, tuy vậy đối với y cũng tỏ vẻ vẻ vô bờ vui sướng, liên tục đáp lời không nói, còn lôi kéo Lê Trường Ân tám lúc một trận.
Học sinh vừa
Lê Trường Ân không trách cứ con trai, nhìn cậu rơi nước lọc mắt bù lu bù loa, còn tâm địa nào dám trách cứ.
Ôm cậu ngồi trên sô pha, khởi đầu phân tích dành cho cậu hiểu nguyên bởi vì tại sao dạy đạt được mang lại bấy nhiêu điểm.
Một chap là bởi mưu mô sai, một chap là bởi một số ít câu chưa giải, một chap là điền sai.
Lê Trường Ân cuối bằng với nói, “Con không phải là không làm, sao lại nhằm điểm kém như vậy?”
Lê Tố không hi vọng muốn nói ra rằng cậu chán ghét cô giáo dạy dẫn toán, nàng luôn luôn gọi cậu đứng lên trả lời câu hỏi, từng lần như vậy cậu khá là là khẩn trương, thay đổi nàng rõ rệt đối xử với cậu thật ưu đãi, làm cho cậu nhận full sự đấm kích bằng mọi người, trái thật cậu như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than.
Không thích giáo
Đó là lần trước tiên Ông Dương làn thầy giáo yêu cầu phải nhường chỗ ngồi bàn nhất dành cho Lê Tố, hắn ta thành tích không đạt kết trái tốt, thích đá bóng, không giống mang tới hơi chút ngỗ nghịch.
Bởi vì Ông Dương nhận thấy Lê Tố cực kì chướng mắt, do vậy từ ngày khai giảng, hắn đã đối xử với cậu với lát độ không gì sánh & khinh thị.
Ông Dương ngồi ở vị trí phía sau cậu, từng lần hắn đi rồi về chỗ ngồi, túc trực tiếp một cước đá từ chân bàn của Lê Tố, mang tới đôi khi không những vậy Lê Tố đang ngồi truyện đọc sách yên lành, liền làn như vậy tạo nên dành cho giật tôi hoảng sợ, tuy nhiên cậu không dám phản kháng, bảo dẫn yên tĩnh chịu đựng, đả mang tới nữ sinh thay cậu bênh vực kẻ yếu, mắng Ông Dương, “Ngươi căn bệnh thần kinh sao?”
Ông Dương đối nữ sinh đả
Du ngoạn Lư Sơn, từ với phụ thân ở một chỗ là tầm khoảng thì tiếng tuyệt vời nhất, sau đó trở lại trường học, Lê Tố cảm nhận tựa như bản thân hẳn là rơi cùng địa ngục.
Bởi vì bị cởi quần ở trước mặt các nữ sinh, chính vì thế chung quy lúc đối mặt với nó nó cậu cơ bản không dám ngấc đầu, không dám từ với phái đẹp nữ nói chuyện, kiểu dáng nữ sinh hiểu được cậu xấu hổ, đã không vượt quá thân cận với cậu, mục đích là tránh các nam sinh thêm vào lời ra tiếng vào.
Chỉ nắm lại Canh Đan Phượng còn trò ngành nghề với cậu, bị dáng vẻ ta nói thành hai dáng vẻ yêu mến nhăng nhít, không biết xấu hổ linh tinh gì đó.
Những lời đồn này, Lê Tố cơ bản nghe không hiểu, các nam sinh thêm vào thì bàn ngành nghề phi thường hưng phấn.
Lê Tố chịu đựng, từng ngày thật đều
...
Khi cậu trông thấy những đứa trẻ thêm vào có Mẹ, còn cậu thì không, cậu củng không hỏi Ba ba Lê Trường Ân vì sao.
Sau này lớn lên cậu lại nghĩ tới lúc nào này, cậu nhớ rõ, năm đó cậu còn nhỏ, vì sao không ai nói dành cho cậu biết nguyên nhân, tuy vậy cậu hiểu một điều, Mẹ của cậu vĩnh viễn đã cụt bỏ Cha con cậu, sẽ không bao thì thời điểm quay về, hơn thế nữa chuyện này củng không mang tới nhắc tới trong tại gia đình.
Trong ngăn ngủ có một hình ảnh của
Lê Tố không đi rồi nhà trẻ, bốn tuổi trực tiếp bị đưa đi rồi tiểu học.
Này là có lí do bên trong, Lê Tố về sau này cũng không nhớ rõ, cậu hỏi Lê Trường Ân, Lê Trường Ân nói bởi vì vì cậu thông minh, bốn tuổi cũng biết qua phần lớn chương thơ thi ca cổ, lại nhận thức mang tới hơn một ngàn tự, chính vì lí do đó không cần phải phải đi rồi vườn trẻ, cứ như vậy trực tiếp đưa cậu đi rồi tiểu học.
Trong trí tưởng của Lê Tố, những tháng ngày cắp sách tới trường thiếu chap truyện nào tốt đẹp tỏa sáng cả.
Năm đó cậu bốn tuổi, một trong buổi sáng mùa đông, cậu mang tới phụ thân ôm quanh mặc quần áo, xuống lầu ăn uống bữa sáng, tiếp tục phụ thân ấp ôm cậu tới trường.
Kỳ thật nghề đưa cậu tới trường là của bảo dẫn mẫu Tiểu Mai, song Tiểu Mai không mong rằng muốn ấp ôm cậu, cậu
Hôm trước đả dự kiến sẽ dẫn Lê Tố chết chơi vườn bách thú, song sau rốt lại không thể quá trình được.
Lê Tố thay răng, nướu túi viêm nhiễm nghiêm trọng, xem ra tương đối không ổn, do đó Lê Trường Ân cuối tuần đưa cậu chết va chạm nha sĩ.
Nha sĩ sau lúc kết thúc sử dụng thử nói răng không thể nhổ, nếu như nhổ sẽ gây ra liên lụy liên hệ xấu, dạy sở hữu được thể sử dụng thuốc kháng viêm, còn nói không thể ăn uống món ăn uống khô cứng, tuyệt vời nhất sở hữu được tính năng là khuyến khích ăn uống những hội tụ tập thể thể loại đả nấu chín xay nhỏ nhừ, súc mồm do nước lọc muối, tìm kỹ thuật nào đó làm cho cậu phân nghiền đầu óc và chuyên chú cùng những việc khác, như vậy sẽ giúp đỡ cậu quên chết sự đau đớn đớn, đợi đón tới lúc răng sữa lòi ra cực kỳ thì tốt rồi.
Lê Trường Ân sở dĩ là từng đêm thật đều về nhà sớm, kết hợp với con
Lê Tố tốt nghiệp tiểu học.
Lễ tốt nghiệp, hôm nay, Lê Trường Ân mới là lần bước đầu tới lớp học của Lê Tố, bởi vì một vài phụ huynh không giống củng mang lại mặt.
Bọn nhỏ quần ba tụ năm lại một chỗ nói chuyện, cười cười nháo nháo, chuyền tay nhau quyển sổ lưu niệm tốt nghiệp.
Chỉ mang lại Lê Tố ngoan ngoãn ngồi nơi vị trí đầu lớp, trong tay không biết là đang đọc thêm truyện quyển sách gì, vừa không mang lại ai tới chơi với cậu, mà cậu củng không tới chỗ những cậu một vài bạn khác.
Lê Trường Ân với bên ngoài tiến cùng phòng học của bọn họ, thì trông thấy cảnh tượng này.
Lê Tố hướng dẫn biết tới vậy giới của riêng cậu, cô cô tịch tịch, lãnh lãnh thanh thanh.
Lê Trường Ân quy trình ấy trong lòng đau đớn xót, y vẫn biết bạn nam hướng nội nhát gan, tuy vậy lại không biết
Tốt nghiệp tiểu học xong thì tới kỳ nghỉ hè, Lê Tố vô bờ vui vẻ, phụ thân đưa cậu chết Bắc Kinh du ngoạn.
Quảng trường Thiên An Môn, Tử Cấm Thành, Di Hoà Viên, Đại học Bắc Kinh, Đại học Thanh Hoa, Vạn Lý Trường Thành, Lăng mộ nhà Minh, Cung điện mùa hè, vân vân… (1), cứ như vậy thoả thích cưỡi ngựa xem hoa.
Mùa hè nóng bức, cậu và phụ thân từ với đội mũ quai nón giống nhau, ngoại hình hơn thế nữa trông thấy liền phang dương quan hệ cha con nhưng đường thể thật tốt.
Ở tại khách sạn, Lê Tố ghé cùng ngoại hình Lê Trường Ân, nhìn quyển sổ tay du lịch, đối phụ thân nói, “Ba ba, sắp tới hàng năm thật đều chết du lịch được không?”
Lê Trường Ân một tay ôm ấp con trai, nhắm mắt nhắm mũi chăm nom thần, “Ừ, nếu như nắm lại thời gian.”
Lê Tố chán ghét Lê Trường
Lê Trường Ân thuộc dòng dõi ở nhà vậy Nho giáo học giả, Văn kỹ thuật tươi (1) nổ ra cũng hầu hết nhấn đắm trình trạng đầy mọi thân hình trong ở nhà đình. Sau lúc cuộc kỹ thuật tươi mệnh chấm dứt, biên cương rộng mở, cơ hồ hết thảy mọi thân hình thật đều chuyển sang Mỹ sinh sống, sum vầy với những thân hình thân cũng oẳng trước (2), dạy sở hữu được y là không đi.
Lúc ấy vì cái gì không đi, y nghĩ địa dạy nào cũng sở hữu được cái phức tạp riêng của nó, thiếu được nguyên do gì quá nặng nề nhằm lìa khỏi, cứ như vậy quyết định ở lại, kết hôn, sinh con.
Kỳ thật mới túm đầu y dựa chủ nhân yếu mình cùng mức kinh phí trợ cấp của chủ nhân yếu phủ, đời sống sinh hoạt cũng châu báu thoải mái, bất quá y trời sinh tính kỹ thuật tươi cầu tiến, thiếu được gien lụn bại nạp ánh sáng không ngồi rồi, bản thân nhất thiết
Ngày thủ đầu khởi đầu đời sống trung học đối với Lê Tố mà nói chủ yếu là một thảm hoạ, những đứa trẻ thay đổi thật đều lớn hơn cậu, tới trường, nhìn cùng bảng phân ban tìm phòng học, cậu được phụ thân dẫn đi, mọi thân hình thật đều củng được mặt tại lớp, bằng bây giờ cậu mới tiến vào, Lê Trường Ân thực không yên lòng Lê Tố, y tại cửa phòng học kết hợp thầy giáo chủ nhiệm tiếp xúc liên tục với mọi người một lúc, chủ yếu là nói Lê Tố tuổi còn quá nhỏ, nhờ thầy giáo hỗ trợ phần nhiều hơn.
Lê Trường Ân sở hữu được một danh sách thể thể loại mị lực mãnh liệt đối với phụ nữ, cô giáo chủ nhiệm tuy rằng củng kết hôn, tuy vậy đối với y cũng tỏ vẻ vẻ vô bờ vui sướng, liên tục đáp lời không nói, còn lôi kéo Lê Trường Ân tám lúc một trận.
Học sinh vừa
Lê Trường Ân không trách cứ con trai, nhìn cậu rơi nước lọc mắt bù lu bù loa, còn tâm địa nào dám trách cứ.
Ôm cậu ngồi trên sô pha, khởi đầu phân tích dành cho cậu hiểu nguyên bởi vì tại sao dạy đạt được mang lại bấy nhiêu điểm.
Một chap là bởi mưu mô sai, một chap là bởi một số ít câu chưa giải, một chap là điền sai.
Lê Trường Ân cuối bằng với nói, “Con không phải là không làm, sao lại nhằm điểm kém như vậy?”
Lê Tố không hi vọng muốn nói ra rằng cậu chán ghét cô giáo dạy dẫn toán, nàng luôn luôn gọi cậu đứng lên trả lời câu hỏi, từng lần như vậy cậu khá là là khẩn trương, thay đổi nàng rõ rệt đối xử với cậu thật ưu đãi, làm cho cậu nhận full sự đấm kích bằng mọi người, trái thật cậu như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than.
Không thích giáo
Đó là lần trước tiên Ông Dương làn thầy giáo yêu cầu phải nhường chỗ ngồi bàn nhất dành cho Lê Tố, hắn ta thành tích không đạt kết trái tốt, thích đá bóng, không giống mang tới hơi chút ngỗ nghịch.
Bởi vì Ông Dương nhận thấy Lê Tố cực kì chướng mắt, do vậy từ ngày khai giảng, hắn đã đối xử với cậu với lát độ không gì sánh & khinh thị.
Ông Dương ngồi ở vị trí phía sau cậu, từng lần hắn đi rồi về chỗ ngồi, túc trực tiếp một cước đá từ chân bàn của Lê Tố, mang tới đôi khi không những vậy Lê Tố đang ngồi truyện đọc sách yên lành, liền làn như vậy tạo nên dành cho giật tôi hoảng sợ, tuy nhiên cậu không dám phản kháng, bảo dẫn yên tĩnh chịu đựng, đả mang tới nữ sinh thay cậu bênh vực kẻ yếu, mắng Ông Dương, “Ngươi căn bệnh thần kinh sao?”
Ông Dương đối nữ sinh đả
Du ngoạn Lư Sơn, từ với phụ thân ở một chỗ là tầm khoảng thì tiếng tuyệt vời nhất, sau đó trở lại trường học, Lê Tố cảm nhận tựa như bản thân hẳn là rơi cùng địa ngục.
Bởi vì bị cởi quần ở trước mặt các nữ sinh, chính vì thế chung quy lúc đối mặt với nó nó cậu cơ bản không dám ngấc đầu, không dám từ với phái đẹp nữ nói chuyện, kiểu dáng nữ sinh hiểu được cậu xấu hổ, đã không vượt quá thân cận với cậu, mục đích là tránh các nam sinh thêm vào lời ra tiếng vào.
Chỉ nắm lại Canh Đan Phượng còn trò ngành nghề với cậu, bị dáng vẻ ta nói thành hai dáng vẻ yêu mến nhăng nhít, không biết xấu hổ linh tinh gì đó.
Những lời đồn này, Lê Tố cơ bản nghe không hiểu, các nam sinh thêm vào thì bàn ngành nghề phi thường hưng phấn.
Lê Tố chịu đựng, từng ngày thật đều
...
DANH SÁCH CHAPTER
- Chương 1: Lê Tố và phụ thân – Chiếc thuyền ký ức
- Chương 2: Đi học, thay răng, con trai ngoan của cha
- Chương 3: Toán học là một vấn đề lớn, nói dối không phải là đứa trẻ ngoan
- Chương 4: Ngày tốt nghiệp tiểu học
- Chương 5: Ba ba sẽ tái hôn sao
- Chương 6: Nhà mới, cuộc sống học sinh trung học bắt đầu
- Chương 7: Cuộc sống trung học tồi tệ
- Chương 8: Lần đầu tiên, rốt cuộc cũng có bằng hữu
- Chương 9: Bị bắt nạt, phụ thân xử lý
- Chương 10: Trường học là một nơi ma quỷ
- Chương 11: Cái gọi là tương lai, kế hoạch cuối cùng vẫn không thể thay đổi
- Chương 12: Thế giới bên kia (*)
- Chương 13: Gió lại thổi, con phải đi
- Chương 14: Đi mua sắm
- Chương 15: Thế giới tràn ngập cây xanh
- Chương 16: Tân bằng hữu
- Chương 17: Sẽ không, con sẽ không
- Chương 18: Tố Tố, bảo bối của cha
- Chương 19: Bạn học mới và người ái mộ
- Chương 20: Giống con gái?
- Chương 21: Bị thổ lộ
- Chương 22: Lời đồn đãi đồng tính luyến ái
- Chương 23: Suy đoán bạn trai
- Chương 24: Đánh nhau
- Chương 25: Bạn trai
- Chương 26: Bá vương biệt cơ (1)
- Chương 27: An Duy thổ lộ
- Chương 28: Làm bạn bè bình thường
- Chương 29: Hành trình thành phố S [ 1 ]
- Chương 30: Hành trình thành phố S [ 2 ]
- Chương 31: Hành trình thành phố S [ 3 ]
- Chương 32: Tan vỡ hết thảy
- Chương 33: Dơ bẩn hết thảy
- Chương 34: Xin đi du học
- Chương 35: Cha lại tiếp tục bồi con
- Chương 36: Thương lượng về việc xuất ngoại
- Chương 37: Gặp lại Ngô Hàn Hiên
- Chương 38: Tâm tư Ngô Hàn Hiên
- Chương 39: Bệnh cũ tái phát
- Chương 40: Người đừng để con đi
Bình luận (6)
trong chương 45 có một đoạn thế này: " Từ nay về sau, cậu sẽ tách biệt với phụ thân và ngôi nhà ấy, không bao giờ thuộc về gia đình này nữa.
01:07, 10 tháng 4, 2019Từ nay về sau, cậu sẽ trở thành một cô nhi dưới đất trời này, không có nơi để trở về, để lưu lại. Tuy rằng, cậu có nhà ở, có cổ phần, có tiền, thế nhưng, thế nhưng lại không có tổ ấm để quay về.
Từ nay về sau, cậu sẽ phiêu bạc ngoài kia, cho đến ngày mình chết đi, cũng không còn chốn đi về."
... tôi thấy hình như nó hơi tiêu cực quá thì phải (tội nghiệp An Duy Q.Q)
Đệt mẹ nó, trong chương 47 có đoạn: "Lê Tố cũng hiểu An Duy nói không sai, cậu hiện tại xác thực không có cái loại ôn nhu và thẹn thùng của trước đây, có lẽ là tự biết bản thân chỉ có thể sống cô độc một mình đến hết quãng đời này, nên tất yếu phải học tập tính cách cường hãn một chút, không thì, sao có thể sống sót được."
01:20, 10 tháng 4, 2019chỉ có thể sống cô độc một mình??? Vì sao đã ko yêu An Duy rồi còn cố chấp để người ta ở lại mà ko nói thẳng thắn. Điểm này tôi thật sự ko thể chấp nhận đc. Lê Tố ko thể nghĩ cho An Duy đc sao??? Dù sao nếu xác định ko về vơi ba ba đc thì ít nhất cũng nên đối tốt với người đã ở bên mk lúc này chứ!!!
đọc hết rồi, thắc mắc phần cuối An Duy biến đi đâu. Mình thực sự rất thích nam phụ này, nhưng nam phụ chung quy vẫn là nam phụ, haizzz
01:35, 10 tháng 4, 2019cho mình chuyển ver được không mong trả lời
06:15, 3 tháng 12, 2018Cả tập gì mà toàn là đau khổ và bi thương không thôi mãi đến cuối cùng mới hạnh phúc được một tẹo đã kết thúc đúbg là làm trái tim tổn thương không lấp đầy mà~(+^+)~A...hu...hu..aaaaa
18:39, 3 tháng 4, 2018rất hay, rất sâu sắc, xoáy sâu vào tim người đọc <3
14:25, 10 tháng 8, 2017