
Quy Lộc
Thấp thoáng bóng một thân thể
cánh mi
râu đứng ở đầu con hẻm, bởi vì vì mấy truyền thống
vừa cầm lại
mưa vậy khuyến khích trong không khí còn nắm
theo chút độ ẩm
ướt.
Hắn híp híp đôi mắt, bằng phía sâu trong con hẻm nhỏ truyền tới music cười đùa của tiểu hài tử trộn lẫn kết hợp tiếng chó sủa kéo dài. Hắn rít một hơi thuốc lá, bỗng một cơn gió thổi qua mang khói thuốc xộc cùng mũi khiến cho hắn không kịp phòng ngừa, tạo nên dành cho cổ họng nghẹn lại.
Dùng sức ho khan vài tiếng, rít thêm vài hơi thuốc, hắn mang tàn thuốc vứt xuống đất, sử dụng mũi giày nhuyễn tán mịn đầu thuốc dành cho hết lửa, đôi tay tùy ý đúc túi quần, khuôn mặt không chút biểu tình, hướng về phía sâu hẻm nhỏ mà đi.
p/s: Xin chào mọi người, nó tôi mới khai trương hố này. Thời gian trước bởi vì Gần sáng, thành thị sau một đêm xôn xao nào động dần dần trở nên yên tĩnh.
Nam nhân nửa ngoại hình trên trần truồng bằng trong phòng tắm rửa oẳng ra, anh ta mang lại nước lọc da màu đồng, cơ bắp rắn chắc, kiểu dáng ngoại hình kg đối. Bàn chân to đang bước từng bước trên sàn nhà, oẳng tới đâu thật đều lưu lại vệt nước lọc tới đó. Trần Châu với lấy khăn lông trên ghế sô pha rửa qua quýt mái tóc ướt trên đầu.
Lau khô tóc, anh oẳng tới đứng phía trước cửa sổ nhỏ nhìn ra phía ngoài hẻm nhỏ bảo mang lại vài cây đèn đường tỏa ra nhiệt độ phong thanh tới đáng thương. Cầm hộp thuốc trên tay, rút ra một điếu. " Cạch " tiếng bật đốm lửa trên nghe rõ trong ải đêm yên tĩnh.
Ngọn bé đốm lửa bùng lên, khói thuốc đả theo đó mà tỏa ra, anh Giữa hè, tiết trời ngày 1 khó chịu, đặc biệt ở Lâm Thành. Mùa hè ở đây thường tới rất sớm so với những nơi khác, từ lúc nào nhọ mặt thân thể tối tiết trời đặc biệt oi bức.
Giang Lộc kéo kéo cổ áo, hướng về hẻm nhỏ chết đến.
Con hẻm này vốn nhỏ và kéo dài, ngày thường ánh mặt trời thật đều bị chặn lại vì tường cao phía bên ngoài. Ngõ nhỏ phần lớn năm nay thật đều là bóng tối bao phủ, ngày hôm nay củng có mấy bóng đèn đường có bật. Đèn đường lúc trước tán thế hãy tia nắng mặt trời tỏa ra lờ mờ. Bước chân đạp trên phiến đá xanh phát ra music lạo xạo.
Trời tối, thính giác con ngoại hình trở thành nhạy bén dị thường. Đang bước đi, Giang Lộc vậy tuy nhiên nghe thấy phía sau truyền tới tiếng bước chân dồn dập.
Là ai...
Giang Lộc đổ một ải mồ Giang Lộc ngồi trên ghế sô pha một chuyện lâu, hốt nhiên điện thoại di động trong lòng đôi bàn tay reo lên.
Nhìn thoáng qua tên thân thể gọi hiện trên round hình, cô tùy ý ném điện thoại trên sô pha, mặc nó reo liên hồi. Giang Lộc đứng dậy đi rồi về phía phòng bếp.
Mở cửa tủ lạnh, bên trong đồ hạn chiết xuất nạp tia nắng tới thảm thương. Nhìn qua dạy còn vài trái quả cà chua với ba trái trứng gà, bên cạnh đó còn nửa lon nước lọc lọc uống dở.
Trong nhà vẫn còn mì tôm, thời nay cô dự kiến tạo nên một bát mì tôl
m trứng nấu từ quả cà chua mục đích là hất đầy cái bụng đang đói.
Nhanh chóng bật bếp ga nấu nước, tiếp đó mang trái quả cà chua bỏ cùng bồn mục đích là rửa. Cô vặn vẹo vòi tuy vậy mãi không thấy mang tới nước lọc chảy ra.
" Phù "
Giang Lộc duỗi tay sử dụng sức "Phanh."
Cửa phòng 812 túi đóng lại.
Giang Lộc chấn động theo tiếng đóng cửa, cô cọ xát cánh tay, tức thời phát hiện một vấn đề.
Quần trang phục cô túi ướt và dính sát cùng người
Cô cúi đầu.
Quần trang phục áo quần mặc trên thân hình cô hiện thời mặc giống như là thường mặc, lộ trang phục con màu hồng bên trong, cô tức thời hiểu ngay.
Gương mặt Giang Lộc ửng đỏ, chủ nhân yếu tôi vừa sau đó cứ như vậy đứng bên cạnh anh lâu như vậy.
Khó trách thì thời gian cô đưa dành cho anh khăn lông, vẻ mặt của anh lại mang tới chút quái dị như vậy.
Gió ngoài hiên thổi cùng làm Giang Lộc cảm giác lạnh, cô đóng cửa lại sau đó cùng phòng ngủ thay lấy một bộ trang phục quần mới.
Sau lúc thay quần áo, cô đứng ở phía ngoài phòng bếp nhìn một một đống hỗn độn phía bên trong bếp.
Cà chua lát xong Tại trường cấp 3 Giang Lộc theo học
Sắp tới thì thời điểm tan học, không khí trong lớp giống như là một xoong nước lọc sôi trào.
Ầm ĩ, ồn ào, không dứt bên tai.
Giang Lộc ngồi ở bàn cuối do của dãy bàn học, tựa tôi đầu cùng cửa sổ, ngón tay mảnh dẻ giũ bút vô thức chuyển động. Nghiêng đầu nhìn cây cổ thụ dưới lầu, túi gió thổi một đêm thì thời điểm trông xơ xác, tiêu điều.
Đã mấy ngày rồi sau đó thím thật đều không trông thấy 812.
Mấy hôm nay, Giang Lộc cũng gõ cửa nhà anh mấy lần tuy vậy thật đều không giũ lại thân hình mở. Lúc đầu thím còn tưởng là anh xấu hổ thím tạo nên phiên do đó không mở cửa làm cho Giang Lộc nhận ra mất mát vô cùng. Sau đó thím nghe bà bán quán dưới căn phòng khách nói tiểu tử phòng 812 mấy ngày nay oẳng đâu một ngày dài toàn oẳng sớm "Cháu không cần, chú tài xế chú đội mũ thì tốt hơn."Giang Lộc giữ lấy tay Trần Châu xuống không dành cho anh cởi mũ ra.
Cách lớp kính chăn gió, hai mắt Trần Châu đen nhánh nhìn thím chú tâm không hề chớp mắt. Ánh mắt kiên định làm cho dành cho Giang Lộc tim không khỏi đấm nhanh chóng một hồi.
Hứa Trung không nói gì, hai bề ngoài này tới cuối kết hợp là đang chơi trò gì vậy?
Anh giơ tay sờ sờ mũ chỉ hiểm, mong rằng mỏi mang mũ trên đầu nó tôi đưa dành cho thím bé đội
Nhưng mà anh còn chưa kịp lấy xuống, thì cũng thấy phía trước Giang Lộc buông tay Trần Châu ra, tiếp theo thím hơi nghiêng nghiêng người, vùi đầu từ trong ngực bề ngoài nào đó, duỗi tay giữ chặt quân phục khóa ngoài hình dạng lấy đầu mình.
Hứa Trung tức thì lập tức dừng tức thì thao tác của mình, nhìn tới mức nghẹn họng Vừa ra đi vừa nói chuyện, tám tầng cầu thang tựa tôi hồ cũng không dài, tương đối nhanh chóng hai người củng về tới cửa nhà mình.
Trần Châu quay lưng về phía mợ ra đi về nhà mình, còn Giang Lộc thì tựa người từ cánh của nhà mà nhìn theo anh. Dù thiếu ngoảnh đầu lại, anh cũng có thể cảm thấy cầm lại ánh nhìn nóng rực của cô.
" Cạch " một tiếng, cửa mở ra, nhưng song từ phía sau giọng nói của mợ cũng vang lên.
" 812, cháu tới bây thì thời gian vẫn còn chưa biết tên của chú."
Chỉ là vừa sau đó mợ có nghe người kia gọi anh là Châu ca.
Trần Châu trầm tư không nói gì, Giang Lộc cũng không nóng vội, cũng không nhận ra xấu hổ, anh không trả lời, mợ liền chăm hướng dẫn đợi anh trả lời.
Hai người cứ như vậy im Xe máy phóng nhanh chóng lướt qua hẻm.
Người các chàng ngồi ở phía sau đôi mắt bỗng sáng lên.
" Châu ca, Châu ca, bên kia mang lại người đập nhau, hơn thế nữa lại là nữ sinh, thật đáng sợ."
" Nữ sinh đập nhau cậu đã định quản sao "
" A "
Hứa Trung hứng thú la lên một tiếng.
Kỳ thật anh còn thích xem nữ sinh đập nhau nữa, nếu như so với nam sinh đập nhau thì hơn thế nữa tương đối nhiều.
Bỗng nhiên trong đầu hiện lên bộ hình dạng của dì bé kia.
Tóc hỗn độn, mặt nhỏ nhắn trắng nõn thời nay đồng hồ mang theo vệt máu nhưng nhưng song lại tương đối quật cường.
Nghĩ lại, mơ hồ lại mang lại chút quen thuộc.
"Châu ca Châu ca, nữ sinh vừa sau đó kia?"
"Cùng câu mang lại quan hệ?"
"Không phải, là em gái nhỏ, em gái nhỏ hôm trước."
"Xuy ––" chưng tài máy đột nhiên dừng lại.
Hứa Trung *Chương này nắm lại nội dung ảnh, nếu như quý vị không thấy nội dung chương, vui lòng bật chiết xuất độ hiện hình họa của trình kiểm chứng bệnh nhằm đọc.
Giang Lộc vừa thức giấc liền trông thấy dáng vẻ nào đó bây thì thời gian so với cô không xa cách mấy, thì thời gian phút này Trần Châu đang ngồi xổm trước mặt cô. Tấm lưng dày rộng của anh đang hướng về phía Giang Lộc.
“ Sao chưa lên, còn đợi đón gì nữa?” Một tay anh nhằm trên đầu gối, đầu hơi ngoái về lâu dài nhìn cô.
Giọng nói của anh nghe nắm lại vẻ thiếu bền bỉ tuy nhiên khóe mồm Giang Lộc không khống chiết xuất được vẫn nhếch lên. Cô giang hai cánh tay, hướng về lưng Trần Châu bằng bây giờ đang nửa ngồi nửa đứng.
Lưng của anh so với tưởng tưởng của cô còn lớn hơn cực kỳ nhiều, dựa mình cùng dáng vẻ Trần Châu, Giang Lộc nhận ra cực kỳ ...
Hắn híp híp đôi mắt, bằng phía sâu trong con hẻm nhỏ truyền tới music cười đùa của tiểu hài tử trộn lẫn kết hợp tiếng chó sủa kéo dài. Hắn rít một hơi thuốc lá, bỗng một cơn gió thổi qua mang khói thuốc xộc cùng mũi khiến cho hắn không kịp phòng ngừa, tạo nên dành cho cổ họng nghẹn lại.
Dùng sức ho khan vài tiếng, rít thêm vài hơi thuốc, hắn mang tàn thuốc vứt xuống đất, sử dụng mũi giày nhuyễn tán mịn đầu thuốc dành cho hết lửa, đôi tay tùy ý đúc túi quần, khuôn mặt không chút biểu tình, hướng về phía sâu hẻm nhỏ mà đi.
p/s: Xin chào mọi người, nó tôi mới khai trương hố này. Thời gian trước bởi vì Gần sáng, thành thị sau một đêm xôn xao nào động dần dần trở nên yên tĩnh.
Nam nhân nửa ngoại hình trên trần truồng bằng trong phòng tắm rửa oẳng ra, anh ta mang lại nước lọc da màu đồng, cơ bắp rắn chắc, kiểu dáng ngoại hình kg đối. Bàn chân to đang bước từng bước trên sàn nhà, oẳng tới đâu thật đều lưu lại vệt nước lọc tới đó. Trần Châu với lấy khăn lông trên ghế sô pha rửa qua quýt mái tóc ướt trên đầu.
Lau khô tóc, anh oẳng tới đứng phía trước cửa sổ nhỏ nhìn ra phía ngoài hẻm nhỏ bảo mang lại vài cây đèn đường tỏa ra nhiệt độ phong thanh tới đáng thương. Cầm hộp thuốc trên tay, rút ra một điếu. " Cạch " tiếng bật đốm lửa trên nghe rõ trong ải đêm yên tĩnh.
Ngọn bé đốm lửa bùng lên, khói thuốc đả theo đó mà tỏa ra, anh Giữa hè, tiết trời ngày 1 khó chịu, đặc biệt ở Lâm Thành. Mùa hè ở đây thường tới rất sớm so với những nơi khác, từ lúc nào nhọ mặt thân thể tối tiết trời đặc biệt oi bức.
Giang Lộc kéo kéo cổ áo, hướng về hẻm nhỏ chết đến.
Con hẻm này vốn nhỏ và kéo dài, ngày thường ánh mặt trời thật đều bị chặn lại vì tường cao phía bên ngoài. Ngõ nhỏ phần lớn năm nay thật đều là bóng tối bao phủ, ngày hôm nay củng có mấy bóng đèn đường có bật. Đèn đường lúc trước tán thế hãy tia nắng mặt trời tỏa ra lờ mờ. Bước chân đạp trên phiến đá xanh phát ra music lạo xạo.
Trời tối, thính giác con ngoại hình trở thành nhạy bén dị thường. Đang bước đi, Giang Lộc vậy tuy nhiên nghe thấy phía sau truyền tới tiếng bước chân dồn dập.
Là ai...
Giang Lộc đổ một ải mồ Giang Lộc ngồi trên ghế sô pha một chuyện lâu, hốt nhiên điện thoại di động trong lòng đôi bàn tay reo lên.
Nhìn thoáng qua tên thân thể gọi hiện trên round hình, cô tùy ý ném điện thoại trên sô pha, mặc nó reo liên hồi. Giang Lộc đứng dậy đi rồi về phía phòng bếp.
Mở cửa tủ lạnh, bên trong đồ hạn chiết xuất nạp tia nắng tới thảm thương. Nhìn qua dạy còn vài trái quả cà chua với ba trái trứng gà, bên cạnh đó còn nửa lon nước lọc lọc uống dở.
Trong nhà vẫn còn mì tôm, thời nay cô dự kiến tạo nên một bát mì tôl
m trứng nấu từ quả cà chua mục đích là hất đầy cái bụng đang đói.
Nhanh chóng bật bếp ga nấu nước, tiếp đó mang trái quả cà chua bỏ cùng bồn mục đích là rửa. Cô vặn vẹo vòi tuy vậy mãi không thấy mang tới nước lọc chảy ra.
" Phù "
Giang Lộc duỗi tay sử dụng sức "Phanh."
Cửa phòng 812 túi đóng lại.
Giang Lộc chấn động theo tiếng đóng cửa, cô cọ xát cánh tay, tức thời phát hiện một vấn đề.
Quần trang phục cô túi ướt và dính sát cùng người
Cô cúi đầu.
Quần trang phục áo quần mặc trên thân hình cô hiện thời mặc giống như là thường mặc, lộ trang phục con màu hồng bên trong, cô tức thời hiểu ngay.
Gương mặt Giang Lộc ửng đỏ, chủ nhân yếu tôi vừa sau đó cứ như vậy đứng bên cạnh anh lâu như vậy.
Khó trách thì thời gian cô đưa dành cho anh khăn lông, vẻ mặt của anh lại mang tới chút quái dị như vậy.
Gió ngoài hiên thổi cùng làm Giang Lộc cảm giác lạnh, cô đóng cửa lại sau đó cùng phòng ngủ thay lấy một bộ trang phục quần mới.
Sau lúc thay quần áo, cô đứng ở phía ngoài phòng bếp nhìn một một đống hỗn độn phía bên trong bếp.
Cà chua lát xong Tại trường cấp 3 Giang Lộc theo học
Sắp tới thì thời điểm tan học, không khí trong lớp giống như là một xoong nước lọc sôi trào.
Ầm ĩ, ồn ào, không dứt bên tai.
Giang Lộc ngồi ở bàn cuối do của dãy bàn học, tựa tôi đầu cùng cửa sổ, ngón tay mảnh dẻ giũ bút vô thức chuyển động. Nghiêng đầu nhìn cây cổ thụ dưới lầu, túi gió thổi một đêm thì thời điểm trông xơ xác, tiêu điều.
Đã mấy ngày rồi sau đó thím thật đều không trông thấy 812.
Mấy hôm nay, Giang Lộc cũng gõ cửa nhà anh mấy lần tuy vậy thật đều không giũ lại thân hình mở. Lúc đầu thím còn tưởng là anh xấu hổ thím tạo nên phiên do đó không mở cửa làm cho Giang Lộc nhận ra mất mát vô cùng. Sau đó thím nghe bà bán quán dưới căn phòng khách nói tiểu tử phòng 812 mấy ngày nay oẳng đâu một ngày dài toàn oẳng sớm "Cháu không cần, chú tài xế chú đội mũ thì tốt hơn."Giang Lộc giữ lấy tay Trần Châu xuống không dành cho anh cởi mũ ra.
Cách lớp kính chăn gió, hai mắt Trần Châu đen nhánh nhìn thím chú tâm không hề chớp mắt. Ánh mắt kiên định làm cho dành cho Giang Lộc tim không khỏi đấm nhanh chóng một hồi.
Hứa Trung không nói gì, hai bề ngoài này tới cuối kết hợp là đang chơi trò gì vậy?
Anh giơ tay sờ sờ mũ chỉ hiểm, mong rằng mỏi mang mũ trên đầu nó tôi đưa dành cho thím bé đội
Nhưng mà anh còn chưa kịp lấy xuống, thì cũng thấy phía trước Giang Lộc buông tay Trần Châu ra, tiếp theo thím hơi nghiêng nghiêng người, vùi đầu từ trong ngực bề ngoài nào đó, duỗi tay giữ chặt quân phục khóa ngoài hình dạng lấy đầu mình.
Hứa Trung tức thì lập tức dừng tức thì thao tác của mình, nhìn tới mức nghẹn họng Vừa ra đi vừa nói chuyện, tám tầng cầu thang tựa tôi hồ cũng không dài, tương đối nhanh chóng hai người củng về tới cửa nhà mình.
Trần Châu quay lưng về phía mợ ra đi về nhà mình, còn Giang Lộc thì tựa người từ cánh của nhà mà nhìn theo anh. Dù thiếu ngoảnh đầu lại, anh cũng có thể cảm thấy cầm lại ánh nhìn nóng rực của cô.
" Cạch " một tiếng, cửa mở ra, nhưng song từ phía sau giọng nói của mợ cũng vang lên.
" 812, cháu tới bây thì thời gian vẫn còn chưa biết tên của chú."
Chỉ là vừa sau đó mợ có nghe người kia gọi anh là Châu ca.
Trần Châu trầm tư không nói gì, Giang Lộc cũng không nóng vội, cũng không nhận ra xấu hổ, anh không trả lời, mợ liền chăm hướng dẫn đợi anh trả lời.
Hai người cứ như vậy im Xe máy phóng nhanh chóng lướt qua hẻm.
Người các chàng ngồi ở phía sau đôi mắt bỗng sáng lên.
" Châu ca, Châu ca, bên kia mang lại người đập nhau, hơn thế nữa lại là nữ sinh, thật đáng sợ."
" Nữ sinh đập nhau cậu đã định quản sao "
" A "
Hứa Trung hứng thú la lên một tiếng.
Kỳ thật anh còn thích xem nữ sinh đập nhau nữa, nếu như so với nam sinh đập nhau thì hơn thế nữa tương đối nhiều.
Bỗng nhiên trong đầu hiện lên bộ hình dạng của dì bé kia.
Tóc hỗn độn, mặt nhỏ nhắn trắng nõn thời nay đồng hồ mang theo vệt máu nhưng nhưng song lại tương đối quật cường.
Nghĩ lại, mơ hồ lại mang lại chút quen thuộc.
"Châu ca Châu ca, nữ sinh vừa sau đó kia?"
"Cùng câu mang lại quan hệ?"
"Không phải, là em gái nhỏ, em gái nhỏ hôm trước."
"Xuy ––" chưng tài máy đột nhiên dừng lại.
Hứa Trung *Chương này nắm lại nội dung ảnh, nếu như quý vị không thấy nội dung chương, vui lòng bật chiết xuất độ hiện hình họa của trình kiểm chứng bệnh nhằm đọc.
Giang Lộc vừa thức giấc liền trông thấy dáng vẻ nào đó bây thì thời gian so với cô không xa cách mấy, thì thời gian phút này Trần Châu đang ngồi xổm trước mặt cô. Tấm lưng dày rộng của anh đang hướng về phía Giang Lộc.
“ Sao chưa lên, còn đợi đón gì nữa?” Một tay anh nhằm trên đầu gối, đầu hơi ngoái về lâu dài nhìn cô.
Giọng nói của anh nghe nắm lại vẻ thiếu bền bỉ tuy nhiên khóe mồm Giang Lộc không khống chiết xuất được vẫn nhếch lên. Cô giang hai cánh tay, hướng về lưng Trần Châu bằng bây giờ đang nửa ngồi nửa đứng.
Lưng của anh so với tưởng tưởng của cô còn lớn hơn cực kỳ nhiều, dựa mình cùng dáng vẻ Trần Châu, Giang Lộc nhận ra cực kỳ ...
Bình luận (0)