
Quyền Lực Tuyệt Đối
Bút ký: Hãm Bính
Số chapter: 878
Trạng thái: Full
Lượt xem: 21,141
Thuộc thể loại: Trọng Sinh Quan Trường
Số chapter: 878
Trạng thái: Full
Lượt xem: 21,141
Thuộc thể loại: Trọng Sinh Quan Trường
Thượng tuần tháng 10 năm 1986, trên tỉnh lộ trải nhựa với
chốn đô thị Ngạn Hoa ra đi
chốn đô thị Hồng Châu của tỉnh Thanh Sơn, một chiếc xế
Jeep quân dụng ban sơ
đang nảy lên nảy xuống giữa những hố voi như đang khiêu vũ.
Phạm Hồng Vũ ngồi ở trong xế Jeep đờ ra.
Phạm Hồng Vũ tướng mạo tuấn lãng, khuông mặt góc độ rõ ràng, lông mi rậm mắt to, mũi thẳng. Tuy rằng tuổi không lớn lắm, song đả đã hiển lộ khí khái nam tử. Hơn thế nữa hắn còn mang lại vóc thân hình cao, khung xương thô to, nếu như như thường phải trên mặt vẫn còn tính con trẻ ngờ nghệch còn chưa tan mất thì một cơ thể bất kì đụng vấp hắn đả phải thốt lên một câu – thật là thân hình bạn nam vạm vỡ!
Thế song hiện giờ, cái tên "hảo hán tử" này giống như là một thân hình
“Tiếp tục giải phóng tư tưởng, đẩy mau chóng tốc độ cải cách”.
Mười hai chữ này giũ theo phong phương pháp thư pháp cuả thân hình đứng đầu, như rồng bay phượng múa, cũng là chữ mà Khâu Minh Sơn tự tay viết.
Chỉ nhìn cái tiêu đề đối chọi thuần này thôi, đả thấy nó thể hiện vật chất ý nghĩa, chẳng nắm lại ý gì không ổn.
Nội dung trọng tâm chap viết này cũng giống như là tiêu đề, thật đều với riêng tư Khâu Minh Sơn nghĩ ra, tiếp theo tạo nên một đề cương sau đó chuyển dành cho thư ký Phòng hai chấp bút. Ba đồng bọn thư ký phòng 2, gồm cả Phạm Hồng Vũ phải mất trọn một tuần mới hoàn thành, báo cáo lên Khâu Minh Sơn xin được kiểm nghiệm sau đó giao dành cho Phạm Hồng Vũ chuyển đi.
Bài viết tổng cộng tầm khoảng 4000 chữ.
Sau lúc hoàn thành, không chỉ là một tay
Phạm Hồng Vũ đúng là củng giở trò lớn rồi.
Sau lúc báo tỉnh hôm đó xuất bản, tới buổi chiều, mới đi rồi tạo nên không lâu, chủ nhân nhân tịch tỉnh Lôi Vân Cương trực tiếp gọi điện thoại dành cho Khâu Minh Sơn.
Khâu Minh Sơn bốn mươi sáu tuổi, vóc thân hình trung bình, mặt chữ quốc, lông mi rậm, sắc mặt nho nhã kiên nghị, hai tay chắp sau lưng chậm rãi di chuyển trên hành lang với gỗ thượng cổ tới văn phòng Địa ủy Ngạn Hoa, nghe thấy tiếng chuông điện thoại thì giật mình.
Văn phòng của hắn tọa lạc ở phía tây tầng 3, vào với vị trí với phòng của Bí thư Địa ủy Lương Quang Hoa.
Trên hành lang, đám cán bộ đang di chuyển thấy Phó Bí thư Khâu chậm rãi đi rồi tới vội vàng tránh sang bên nhường đường, cất giọng chào hỏi, Khâu Minh Sơn mỉm cười, gật
"Ầm" một tiếng!
Khâu Minh Sơn nhẫn nại tới lúc nào xem xong chương viết thì không còn ức chế sở hữu được nữa, vỗ mạnh một cái xuống bàn, cốc trà, bút viết trên bàn ngay ngay lập tức tức đục la lên leng keng, rơi xuống mặt đất, cốc nước lọc nhuyễn bấy.
"Lẽ nào lại vậy!"
Khâu Minh Sơn gầm lên giận dữ, sắc mặt đen xì, hai mắt ọe lửa.
Thư ký không khỏi sợ hãi liền lùi lại hai bước, há mồm líu lưỡi.
Trong lúc nào Phó bí thư Khâu ở trong văn phòng giận dữ, thì đồng minh Phạm Hồng Vũ đang dựa mình bản thân mình tôi từ một chiếc ghế trong phòng 2, ung dung nâng cốc trà nhấp một ngụm.
Chuyện đả làm, tác dụng ra sao thì phải đợi đón mới biết.
Nhưng mà Phạm Hồng Vũ đoán, cực kì kỳ là ông lão nhân ở nhà không nhịn nổi rồi.
Khâu Minh Sơn và bố hắn là Phạm Vệ Quốc tha dành cho hắn
"Cậu dành cho rằng tôi còn đang oẳng học?"
Khâu Minh Sơn thờ ơ nói.
Hắn thực sự không ngờ, Phạm Hồng Vũ lại giũ lại thể trôi chảy nói ra những ý tưởng đó. Ở trong mắt của hắn, Phạm Hồng Vũ chẳng qua hướng dẫn là một đứa trẻ vừa mới tốt nghiệp, hiểu cái gì mà nói?
"Không dám. Thế tuy nhiên Phó Bí thư Khâu, cháu dành cho rằng áp dụng giải pháp cực kỳ đoan uốn cong thành thẳng là vô do với lớn nguy hiểm."
Hai lông mày của Khâu Minh Sơn một lần nữa dương lên:
"Cậu nói tôi cực kỳ đoan? Tôi uốn cong thành thẳng? Cậu giũ lại biết tình hình thực tại của Địa khu Ngạn Hoa vậy nào không? Chúng ta là một địa khu nghèo khó, tuổi tác cán bộ lại già cỗi. Tuyệt đại phòng ban cán bộ giũ lại tư tưởng xơ cứng, hủ lậu không chịu thay đổi, trang xích đổi
Một vấn đề sau, Khâu Minh Sơn lìa phòng tạo nên việc lên tỉnh.
Đồng chí thư ký phòng hai Phạm Hồng Vũ ngồi ở bên phía trong phòng tạo nên việc, hút thuốc, uống trà, đọc thêm truyện báo.
Ngoại trừ việc này hắn không còn việc gì mục đích là làm.
Phạm Hồng Vũ bây thời điểm bất chợt có gọi là một trái "bom hẹn giờ", hoàn toàn đồng nghiệp trong phòng thật đều lảng tránh, không ai dám nói với hắn một câu, không những vậy góc nhìn củng tránh hắn.
Đương nhiên, vị trí bàn tạo nên việc không thể di chuyển vì vậy bề ngoài ngồi bên cạnh Phạm Hồng Vũ củng không thể chuyển sang chỗ thêm vào được. Nhưng lại sử dụng lát độ “kính nhi viễn chi” (1), thỉnh thoảng có lén nhìn phái đẹp đồng nghiệp tuy vậy lúc đụng phải góc nhìn của Phạm Hồng Vũ thì tức thì chuyển đi, vội vàng cúi đầu, không hi vọng ước đối mặt với hắn.
(1):
Phạm Hồng Vũ thoạt đầu vốn định gia ngơi nghỉ vài ngày, tuy nhiên cuộc thế được tới 8, 9/10 xảy ra những lúc không ưng ý muốn. Giữa lúc bầu không khí trong phòng khách của nhà họ Phạm đang khẩn trương, điện thoại trên bàn trà bất chợt hắt chuông.
Phạm Vệ Quốc vẫn ngồi im hút thuốc, không lưu tâm tới.
Quản Lệ Mai thấy bà già Phạm nhà tôi như vậy thì kết hợp dự không biết được vậy khuyến khích tới nghe điện thoại hoặc không.
Phạm Hồng Vũ cười cười, đứng dậy định oẳng tới chỗ điện thoại.
Phạm Vệ Quốc trợn mắt nhìn hắn một cái rồi sau đó đưa tay cầm ống nghe.
"A lô!"
Phạm Vệ Quốc trả lời.
"Xin chào, xin được hỏi đây được phải là nhà Phó Chủ tịch huyện Phạm không? Tôi là Lý Trường Thắng."
Từ đầu điện thoại bên kia truyền tới một giọng nói cực lịch sự, mang
Phạm Hồng Vũ đã không phải đợi đón ngồi lâu trong văn phòng của Lương Quang Hoa, tầm hơn 9h tối hắn riêng tư trở về ký túc xác.
Trong trong trong vòng thì tiếng giữa những năm 80, những cơ thể tạo nên việc ở UBND Địa khu đã cầm lại thể ở lại ký túc xác. Một sinh viên mới ra trường như Phạm Hồng Vũ đã được phân một phòng, đây là phòng tụ hội bài thể thể loại như nhà chung cư chứ không phải là phòng ở tập thể.
Phạm Hồng Vũ ở phòng số 9 trên tầng 2.
Nó là một khu nhà ngang tụ hội bài thể thể loại cũ.
Đi tới cửa phòng mình, Phạm Hồng Vũ móc chìa khóa định mở cửa thì đột nhiên cánh cửa ở một gian phòng bí kíp nơi đó vài bước chân rên lên “két” một tiếng mở ra, một bóng cơ thể xinh đẹp tỏa sáng xuất hiện.
"Tiểu Phạm về rồi sau đó à?"
Theo đó, một giọng nói thanh thúy vang
Ủng hộ Kim Bút, ủng hộ truyện Việt
Phạm Hồng Vũ tuy rằng luận bàn chớt nhả với Cao Khiết song trong lòng đả biết lo xấu hổ của dì ta không phải là thiếu được đạo lý. Tối nay rõ rệt là hắn đã đắc tội với Bí thư Lương, hướng dẫn sợ ông ta sẽ khó mà tha thứ dành cho một thằng nhóc kiệt ngạo đứng trước mặt nó tôi to mồm. Huống chi dù là Khâu Minh Sơn hoặc Phạm Vệ Quốc, Bí thư Lương đả chẳng dung tình.
Chỉ là, anh hai Phạm tính tình vừa cứng vừa thối, trong lòng thì biết rõ song vẫn gân cổ nói rắn, chẳng quản đối phương là ai!
Sáng sớm ngày hôm thứ 2, sau lúc cuối là luyện tập xong, Phạm Vệ Quốc vline nạp tia nắng sáng, sau đó trở lại chiếc giường lộn xộn của nó tôi tóm chân chéo, thanh nhàn xem sách.
Dù gì thì
Nhà máy Cơ khí nông nghiệp huyện Vũ Dương.
Phạm Hồng Vũ chắp hai tay sau lưng đứng ở trước cổng nhà máy, ngửng đầu nhìn lá cờ đỏ và 6 chữ lớn loang lổ, khóe mồm hiện lên một nụ cười khổ.
Không nghĩ tới, kiếp trước hắn sống mang lại ở chốn đô thị Ngạn Hoa ba năm, tiếp tục bị sút với Công an Địa khu tới Cục Công an huyện Vũ Dương, kiếp này tạo nên việc ở sang văn phòng địa ủy 3 tháng, tiếp tục bị sút trở về huyện Vũ Dương.
Hơn nữa không phải tới công an huyện cơ mà tới nhà máy cơ khí nông nghiệp.
Tình hình của cái nhà máy này sở dĩ nào, Phạm Hồng Vũ biết tương đối rõ.
Thời còn trẻ, trong tầm với 10 tuổi trở lên hắn thật đều sinh sống ở cái nhà máy này. Mẹ hắn là Quản Lệ Mai cũng từng công
...
Phạm Hồng Vũ ngồi ở trong xế Jeep đờ ra.
Phạm Hồng Vũ tướng mạo tuấn lãng, khuông mặt góc độ rõ ràng, lông mi rậm mắt to, mũi thẳng. Tuy rằng tuổi không lớn lắm, song đả đã hiển lộ khí khái nam tử. Hơn thế nữa hắn còn mang lại vóc thân hình cao, khung xương thô to, nếu như như thường phải trên mặt vẫn còn tính con trẻ ngờ nghệch còn chưa tan mất thì một cơ thể bất kì đụng vấp hắn đả phải thốt lên một câu – thật là thân hình bạn nam vạm vỡ!
Thế song hiện giờ, cái tên "hảo hán tử" này giống như là một thân hình
“Tiếp tục giải phóng tư tưởng, đẩy mau chóng tốc độ cải cách”.
Mười hai chữ này giũ theo phong phương pháp thư pháp cuả thân hình đứng đầu, như rồng bay phượng múa, cũng là chữ mà Khâu Minh Sơn tự tay viết.
Chỉ nhìn cái tiêu đề đối chọi thuần này thôi, đả thấy nó thể hiện vật chất ý nghĩa, chẳng nắm lại ý gì không ổn.
Nội dung trọng tâm chap viết này cũng giống như là tiêu đề, thật đều với riêng tư Khâu Minh Sơn nghĩ ra, tiếp theo tạo nên một đề cương sau đó chuyển dành cho thư ký Phòng hai chấp bút. Ba đồng bọn thư ký phòng 2, gồm cả Phạm Hồng Vũ phải mất trọn một tuần mới hoàn thành, báo cáo lên Khâu Minh Sơn xin được kiểm nghiệm sau đó giao dành cho Phạm Hồng Vũ chuyển đi.
Bài viết tổng cộng tầm khoảng 4000 chữ.
Sau lúc hoàn thành, không chỉ là một tay
Phạm Hồng Vũ đúng là củng giở trò lớn rồi.
Sau lúc báo tỉnh hôm đó xuất bản, tới buổi chiều, mới đi rồi tạo nên không lâu, chủ nhân nhân tịch tỉnh Lôi Vân Cương trực tiếp gọi điện thoại dành cho Khâu Minh Sơn.
Khâu Minh Sơn bốn mươi sáu tuổi, vóc thân hình trung bình, mặt chữ quốc, lông mi rậm, sắc mặt nho nhã kiên nghị, hai tay chắp sau lưng chậm rãi di chuyển trên hành lang với gỗ thượng cổ tới văn phòng Địa ủy Ngạn Hoa, nghe thấy tiếng chuông điện thoại thì giật mình.
Văn phòng của hắn tọa lạc ở phía tây tầng 3, vào với vị trí với phòng của Bí thư Địa ủy Lương Quang Hoa.
Trên hành lang, đám cán bộ đang di chuyển thấy Phó Bí thư Khâu chậm rãi đi rồi tới vội vàng tránh sang bên nhường đường, cất giọng chào hỏi, Khâu Minh Sơn mỉm cười, gật
"Ầm" một tiếng!
Khâu Minh Sơn nhẫn nại tới lúc nào xem xong chương viết thì không còn ức chế sở hữu được nữa, vỗ mạnh một cái xuống bàn, cốc trà, bút viết trên bàn ngay ngay lập tức tức đục la lên leng keng, rơi xuống mặt đất, cốc nước lọc nhuyễn bấy.
"Lẽ nào lại vậy!"
Khâu Minh Sơn gầm lên giận dữ, sắc mặt đen xì, hai mắt ọe lửa.
Thư ký không khỏi sợ hãi liền lùi lại hai bước, há mồm líu lưỡi.
Trong lúc nào Phó bí thư Khâu ở trong văn phòng giận dữ, thì đồng minh Phạm Hồng Vũ đang dựa mình bản thân mình tôi từ một chiếc ghế trong phòng 2, ung dung nâng cốc trà nhấp một ngụm.
Chuyện đả làm, tác dụng ra sao thì phải đợi đón mới biết.
Nhưng mà Phạm Hồng Vũ đoán, cực kì kỳ là ông lão nhân ở nhà không nhịn nổi rồi.
Khâu Minh Sơn và bố hắn là Phạm Vệ Quốc tha dành cho hắn
"Cậu dành cho rằng tôi còn đang oẳng học?"
Khâu Minh Sơn thờ ơ nói.
Hắn thực sự không ngờ, Phạm Hồng Vũ lại giũ lại thể trôi chảy nói ra những ý tưởng đó. Ở trong mắt của hắn, Phạm Hồng Vũ chẳng qua hướng dẫn là một đứa trẻ vừa mới tốt nghiệp, hiểu cái gì mà nói?
"Không dám. Thế tuy nhiên Phó Bí thư Khâu, cháu dành cho rằng áp dụng giải pháp cực kỳ đoan uốn cong thành thẳng là vô do với lớn nguy hiểm."
Hai lông mày của Khâu Minh Sơn một lần nữa dương lên:
"Cậu nói tôi cực kỳ đoan? Tôi uốn cong thành thẳng? Cậu giũ lại biết tình hình thực tại của Địa khu Ngạn Hoa vậy nào không? Chúng ta là một địa khu nghèo khó, tuổi tác cán bộ lại già cỗi. Tuyệt đại phòng ban cán bộ giũ lại tư tưởng xơ cứng, hủ lậu không chịu thay đổi, trang xích đổi
Một vấn đề sau, Khâu Minh Sơn lìa phòng tạo nên việc lên tỉnh.
Đồng chí thư ký phòng hai Phạm Hồng Vũ ngồi ở bên phía trong phòng tạo nên việc, hút thuốc, uống trà, đọc thêm truyện báo.
Ngoại trừ việc này hắn không còn việc gì mục đích là làm.
Phạm Hồng Vũ bây thời điểm bất chợt có gọi là một trái "bom hẹn giờ", hoàn toàn đồng nghiệp trong phòng thật đều lảng tránh, không ai dám nói với hắn một câu, không những vậy góc nhìn củng tránh hắn.
Đương nhiên, vị trí bàn tạo nên việc không thể di chuyển vì vậy bề ngoài ngồi bên cạnh Phạm Hồng Vũ củng không thể chuyển sang chỗ thêm vào được. Nhưng lại sử dụng lát độ “kính nhi viễn chi” (1), thỉnh thoảng có lén nhìn phái đẹp đồng nghiệp tuy vậy lúc đụng phải góc nhìn của Phạm Hồng Vũ thì tức thì chuyển đi, vội vàng cúi đầu, không hi vọng ước đối mặt với hắn.
(1):
Phạm Hồng Vũ thoạt đầu vốn định gia ngơi nghỉ vài ngày, tuy nhiên cuộc thế được tới 8, 9/10 xảy ra những lúc không ưng ý muốn. Giữa lúc bầu không khí trong phòng khách của nhà họ Phạm đang khẩn trương, điện thoại trên bàn trà bất chợt hắt chuông.
Phạm Vệ Quốc vẫn ngồi im hút thuốc, không lưu tâm tới.
Quản Lệ Mai thấy bà già Phạm nhà tôi như vậy thì kết hợp dự không biết được vậy khuyến khích tới nghe điện thoại hoặc không.
Phạm Hồng Vũ cười cười, đứng dậy định oẳng tới chỗ điện thoại.
Phạm Vệ Quốc trợn mắt nhìn hắn một cái rồi sau đó đưa tay cầm ống nghe.
"A lô!"
Phạm Vệ Quốc trả lời.
"Xin chào, xin được hỏi đây được phải là nhà Phó Chủ tịch huyện Phạm không? Tôi là Lý Trường Thắng."
Từ đầu điện thoại bên kia truyền tới một giọng nói cực lịch sự, mang
Phạm Hồng Vũ đã không phải đợi đón ngồi lâu trong văn phòng của Lương Quang Hoa, tầm hơn 9h tối hắn riêng tư trở về ký túc xác.
Trong trong trong vòng thì tiếng giữa những năm 80, những cơ thể tạo nên việc ở UBND Địa khu đã cầm lại thể ở lại ký túc xác. Một sinh viên mới ra trường như Phạm Hồng Vũ đã được phân một phòng, đây là phòng tụ hội bài thể thể loại như nhà chung cư chứ không phải là phòng ở tập thể.
Phạm Hồng Vũ ở phòng số 9 trên tầng 2.
Nó là một khu nhà ngang tụ hội bài thể thể loại cũ.
Đi tới cửa phòng mình, Phạm Hồng Vũ móc chìa khóa định mở cửa thì đột nhiên cánh cửa ở một gian phòng bí kíp nơi đó vài bước chân rên lên “két” một tiếng mở ra, một bóng cơ thể xinh đẹp tỏa sáng xuất hiện.
"Tiểu Phạm về rồi sau đó à?"
Theo đó, một giọng nói thanh thúy vang
Ủng hộ Kim Bút, ủng hộ truyện Việt
Phạm Hồng Vũ tuy rằng luận bàn chớt nhả với Cao Khiết song trong lòng đả biết lo xấu hổ của dì ta không phải là thiếu được đạo lý. Tối nay rõ rệt là hắn đã đắc tội với Bí thư Lương, hướng dẫn sợ ông ta sẽ khó mà tha thứ dành cho một thằng nhóc kiệt ngạo đứng trước mặt nó tôi to mồm. Huống chi dù là Khâu Minh Sơn hoặc Phạm Vệ Quốc, Bí thư Lương đả chẳng dung tình.
Chỉ là, anh hai Phạm tính tình vừa cứng vừa thối, trong lòng thì biết rõ song vẫn gân cổ nói rắn, chẳng quản đối phương là ai!
Sáng sớm ngày hôm thứ 2, sau lúc cuối là luyện tập xong, Phạm Vệ Quốc vline nạp tia nắng sáng, sau đó trở lại chiếc giường lộn xộn của nó tôi tóm chân chéo, thanh nhàn xem sách.
Dù gì thì
Nhà máy Cơ khí nông nghiệp huyện Vũ Dương.
Phạm Hồng Vũ chắp hai tay sau lưng đứng ở trước cổng nhà máy, ngửng đầu nhìn lá cờ đỏ và 6 chữ lớn loang lổ, khóe mồm hiện lên một nụ cười khổ.
Không nghĩ tới, kiếp trước hắn sống mang lại ở chốn đô thị Ngạn Hoa ba năm, tiếp tục bị sút với Công an Địa khu tới Cục Công an huyện Vũ Dương, kiếp này tạo nên việc ở sang văn phòng địa ủy 3 tháng, tiếp tục bị sút trở về huyện Vũ Dương.
Hơn nữa không phải tới công an huyện cơ mà tới nhà máy cơ khí nông nghiệp.
Tình hình của cái nhà máy này sở dĩ nào, Phạm Hồng Vũ biết tương đối rõ.
Thời còn trẻ, trong tầm với 10 tuổi trở lên hắn thật đều sinh sống ở cái nhà máy này. Mẹ hắn là Quản Lệ Mai cũng từng công
...
DANH SÁCH CHAPTER
- Chương 1: Thời Buổi Rối Loạn
- Chương 2: Đi Con Đường Nào
- Chương 3: Trò Đùa Lớn
- Chương 4: Cậu Thật To Gan!
- Chương 5: Trị Quốc, Trị Quan Lại Mà Thôi!
- Chương 6: Ạm Thời Cách Chức Tự Kiểm Điểm
- Chương 7: Bí Thư Địa Ủy Triệu Kiến Khẩn Cấp
- Chương 8: Tôi Đang Đợi Cậu
- Chương 9: Bị Đuổi Khỏi Địa Ủy
- Chương 10: Nhà Máy Cơ Khí Nông Nghiệp Vũ Dương
- Chương 11: Tiểu Đệ
- Chương 12: Chuyện Buồn Của Triệu Ca
- Chương 13: Kiểm Tra Chấp Pháp
- Chương 14: Muốn Đẩy Khâu Minh Sơn Đi, Đâu Có Dễ Như Vậy!
- Chương 15: Đào Hoa?
- Chương 16: Dự Cảm Không Tốt
- Chương 17: Buôn Bán Tín Phiếu Nhà Nước
- Chương 18: Trương Đại Bảo Lại Đến
- Chương 19: Cấp Trên Có Phản Ứng
- Chương 20: Lãnh Đạo Đến Thị Sát
- Chương 21: Đại Nhân Vật Chân Chính
- Chương 22: Phó Trưởng Ban Tào Triệu Kiến
- Chương 23: Con đường khúc khuỷu, tiền đồ tươi sáng
- Chương 24: Chúc Mừng Phó Bí Thư Khâu
- Chương 25: Trung Thần? Lương Thần?
- Chương 26: Phạm Vệ Quốc Cũng Khiến Người Ta Giật Mình
- Chương 27: Bị Giáng Chức Rồi Lại Bị Giáng Chức
- Chương 28: Ai Dám Chơi Xỏ Anh Hai, Tôi Sẽ Đánh Hắn
- Chương 29: Đã Từng Là Thanh Niên Trí Thức
- Chương 30: Phương Án Cải Cách
- Chương 31: Giám Đốc Nhà Máy Này, Là Anh Rồi!
- Chương 32: Mời Kiều Phượng Ăn Cơm
- Chương 33: Rút Củi Đáy Nồi
- Chương 34: Cảm Xúc Từ Một Bộ Phim
- Chương 35: Điểm Mấu Chốt
- Chương 36: Phương Văn Phong Tức Hộc Máu
- Chương 37: Hiểu Rõ Rồi
- Chương 38: Sự Điên Cuồng Cuối Cùng
- Chương 39: Cái Gì Cũng Không Biết Mà Cũng Đòi Giả Bộ
- Chương 40: Chỉ Có Bọn Họ Mới Biết Chỉnh Đốn Người Khác Sao?
Bình luận (4)
hơi thiếu cao trào, lật ngược tình thế phút chót, đoạn cuối lướt qua quá nhanh.
09:41, 7 tháng 4, 2019truyện này với truyện Quan Thanh đọc rất hay!
01:07, 1 tháng 11, 2017Hay như phê cần
05:35, 12 tháng 1, 2017Truyện này thế nào
05:35, 12 tháng 1, 2017