
Thập Niên 70 – Người Đàn Bà Đanh Đá
Bút ký: Đào Hoa Lộ
Số chương: 100
Tình trạng: Đang ra
Lượt view: 82,611
Thuộc thể loại: Điền Văn Ngôn Tình Sủng
Số chương: 100
Tình trạng: Đang ra
Lượt view: 82,611
Thuộc thể loại: Điền Văn Ngôn Tình Sủng
Edit: Minh Nguyệt
Beta: Tiểu Tuyền
Cuối tháng sáu, giữa trưa tiết trời nóng nực, thân hình của thôn Sơn Nhai thường đang nghỉ ngơi.Tuy nhiên ngày nay lại đứng vây ở sân đả lúa của đại đội, ba lớp trong ba lớp ngoài, nước lọc chảy đã không lọt.
Từ trong đám thân hình truyền ra tiếng hét chói tai, “Mấy thân hình mau ra đi nói dành cho anh ấy biết, nếu như không chịu trở về tôi liền uống thuốc trừ sâu, đợi nhặt xác tôi đi!”
“Trời ạ, dì ta định uống thật sao?”
“Đây chủ nhân yếu là 1605 kịch độc a!”
“Ôi má ơi, ra đi thân hình ra đi thân hình rồi!”
Mọi thân hình liền tranh nhau liên tục hô to, cả đoàn thân hình loạn cả lên.
Đại đội trưởng thét lên” Chết thân hình rồi, mau gọi thầy thuốc tới đây!”
Bí thư trừng mắt, giọng bã nói: “Cử một thân hình ra đi báo tin nữa, mau chóng lên!”
............
Đau đầu, mệt mỏi, khát nước, đây là
Chính là năm đứa trẻ kia!!!
Đời này thím sợ nhất chủ nhân yếu là trẻ con. Dù thím từng xúc tiếp với trẻ con, hơn phân nửa đả là những đứa trẻ nghịch ngợm.
Ví dụ như đồng nghiệp thím có một bé gái sáu tuổi, tới phòng tạo nên việc đòi thím mua đồ hoặc tạo nên nũng gọi thím “dì ơi” nhằm lấy vòng cổ hoa tai của thím mục đích là đeo, còn nhờ thím không chính vì lí do đó nói dành cho U nó biết.
Một hai lần đả thôi đi, mấy lần sau, thím rốt cục nhịn không cầm lại nói với đồng nghiệp, thân hình đó trước mặt thím nói xin phép lỗi, nói con nó tôi còn nhỏ không hiểu quy trình ước muốn thím bỏ qua, tính năng xoay thân hình liền vào với đồng nghiệp thay thê nói thím keo kiệt thiếu tình thương, đối xử khe khắt với trẻ nhỏ.
Còn có con của họ hàng thân thích, từng lần tới nhà
Edit: Minh Nguyệt
Beta: Tiểu Tuyền
Mặc dù không phải là trực tiếp uống thuốc trừ sâu, tuy vậy 1605 là kịch độc, bảo ngậm một ngụm đả đủđộc đi người.
Lâm Lam nhận thấy đầu óc choáng váng, toàn thân khó chịu, mợ bảo nguyện cầu ngàn vạn lần ọc do đó mang gan, thận, thần kinh gì đó độc hỏng.
Cô tọa lạc lâu liền nhận thấy khá là hơn, liền nhu cầu vận động một chút.
Căn phòng này vừa hẹp vừa tối, lúc mợ bước xuống suýt chút nữa túi ngã trơ trọi chân, nhìn tấm rèm cỏ kiểu làm dành cho căn phòng vừa tối vừa không thông thoáng, liền giật xuống.
Tiểu Vượng ở góc giường dành cho là mợ lại nhu cầu phát giận, sợ tới mức cố nép tôi lại.
Lâm Lam đi bộ hai bước, lồng ngực buồn phiền khó thở, nhu cầu uống ngụm nước lọc lại nhớ tới hũ đựng từ với cốc đã túi nguyên chủ đập vỡ.
Cô
Giờ cơm tối, mọi người thật đều đã trở về, hai toàn bộ những bạn phụ nữ bè Đại Vượng và Mạch Tuệ lại chưa về.
An ninh bây thời khắc hết sức tốt, không còn giặc cướp hoặc tóm cóc trẻ nhỏ, thay đổi đường bằng thôn Sơn Nhai lên thị trấn bảo dẫn có một, đả sẽ không lạc đường, bé trai 11 tuổi dẫn theo em gái 9 tuổi đả không khá là nhiều hơn quắt lo.
Nhưng Lâm Lam có chút lo lắng, không phải là vì độ an toàn, mà là hai đứa trẻ Đại Vượng và Mạch Tuệ này không làm người ta giảm lo, chết lên thị trấn với dì út chú út toàn học những điều xấu.
Sau này dì phải nghĩ giải pháp mục đích là mấy đứa trẻ kỹ thuật xa dì út chú út một chút.
Cô út chú út bởi vì bà Hàn lúc tuổi già mới sở hữu con, sở hữu cưng sủng ái không giới hạn, như
Edit: Minh Nguyệt
Beta: Tiểu Tuyền
Tiền trợ cấp của Hàn Thanh Tùng từng quý sẽ gửi một lần, không phải chủ yếu tay anh gửi mà mục đích là dành cho phòng ban hậu cần phải xử lý.
Hai ngày này là ngày gửi tiền quý hai, ra đi tới thị trấn, tiếp tục thân hình đưa thư sẽ đưa phiếu chuyển tiền tới nhà, bởi vì thiếu thân hình chính vì nguyên do đó tạo nên việc chậm chạp, chuyện thân hình đưa thư mang phiếu tới đả là ba ngày sau.
Lâm Lam nghĩ thời điểm đồng hồ này không sai lắm, mai sau mợ sẽ ra đi tới thị trấn lấy tiền trước bà Hàn.
Lúc đầu Hàn Thanh Tùng gửi tiền về hướng dẫn ghi tên ông Hàn, bà Hàn hi vọng lấy tiền phải mang tới thư giới thiệu và con khiến mờ ảo riêng của ông.
Sau lúc sinh Tiểu Vượng nguyên chủ thường xuyên náo loạn, Hàn Thanh Tùng đành phải gửi tiền dành cho cô, bà Hàn đương nhiên không
Không sở hữu phiếu chuyển tiền, hẳn nhiên không thể giảng giải nguyên vì vì sao lại sở hữu phần đông hơn đợt trước, dạy dẫn sở hữu thể đợi đón thư gửi về nhà.
Lâm Lam đóng làm cho lờ mờ vân tay, mang hoàn chỉnh tiền bỏ cùng trong túi, luôn luôn mồm nói cám ơn với viên chức bưu diện.
“Nhanh oẳng chứng viện đi, sớm làm cho lành chứng dành cho con trai.”
Sau lúc Lâm Lam cụt đi, mấy mọi người viên chức mới từ nhau bát quái, “260 đồng, chồng mợ ấy tạo nên những bước gì mà phần đông tiền như vậy?”
“Địa dạy dẫn gửi tiền là bộ đội.”
“Đó chủ nhân yếu là sĩ quan a, không thể tin nổi, quân nhân bổn phận ở nông thôn đã sở hữu thể tạo nên tới sĩ quan sao.”
“Sao bề ngoài ta lại biết gả như vậy chứ?”
Bị yêu quý gả cao-Lâm Lam nắm theo đứa bé mỏi mệt không nhẹ, mặc dù thân thể là của nguyên chủ, đã không biết
Edit: Tiana
Beta: Tiểu Tuyền
Trong trí tưởng của nguyên chủ, trừ nội dung xung loanh quanh Hàn Thanh Tùng, nhà chồng, nhà mẹ đẻ thì đúng là không còn có ngoại hình khác, bổ xung lại là một ngoại hình cánh mi râu chỉnh tề như vậy.
Dương Hàm nhìn ra có Lâm Lam không nhớ mình, nụ cười của anh ta phảng phất chút hài hước: “Cô không phải là Hoa Lan Lan à?”
Hoa Lan Lan? Lâm Lam vò đầu bứt tai, Hoa Lan Lan là cái quỷ gì?
Ái chà, cô nhớ tới một thứ, tên của nguyên chủ nhân nhân hẳn là Hoa Lan Lan.
Dù sao củng là ngoại hình ở nông thôn, tên của một cô bé cơ bản củng hướng dẫn là với hoa cỏ cây cối ngũ cốc mà thôi, củng không thể nào đặt một cái tên tau nhã như là với “Lam”.
Nhưng mà, Hoa Lan Lan thì…. thực sự hơi túi nổi da
Lâm Lam trông thấy hết thảy, củng mang hết thảy ghi tạc trong lòng, thiếu nói ra ngoài. Quan hệ giữa nguyên chủ nhân nhân và con gái mợ ta thật ra có thể giảng giải được. Nguyên chủ nhân nhân vẫn luôn luôn khát vọng có ngoại hình sẽ yêu thương nàng, tạo nên một mợ gái liền mong rằng bản thân tôi có thể trở thành công chúa nhỏ nhận hết yêu thương. Đáng nuối tiếc trước khi lấy chồng, ông bà già là ngoại hình trọng nam khinh nữ không yêu thương cô, mẹ chồng dù không trọng nam khinh nữ thì lại có con gái nhỏ vậy khuyến khích nuông ưa thích con gái tôi vô cùng. Với sự nuông ưa thích của mẹ chồng với em gái chồng, nguyên chủ nhân nhân vô bờ hâm mộ. Loại yêu đương cầu mà thiếu được này tạo nên dành cho nguyên chủ nhân nhân mang tâm tư dồn hết trên ngoại hình con gái ruột, mang tình
Edit: Tiana
Beta: Tiểu Tuyền
Đại Vượng mặc dù bé thêm hơn những đứa bé không giống hai tới ba tuổi, song thực tại mặt không đổi sắc lao cùng ủ ấp đó đối phương mà oánh đấm. Rất mau chóng chóng cậu nhóc cũng đạp dành cho đối phương té lăn trên mặt đất, xung vòng quanh vang định đoạt reo hò. Ngay sau đó, cậu nhóc bị thằng nhóc lớn kia cưỡi ở trên người, vẻ mặt đắc ý:
“Thằng nhóc thúi, cũng phục tau chưa?”
Đại Vượng nào chịu phục, cậu nhóc còn chẳng rên rỉ lấy một tiếng mà đang âm thầm lặng lẽ âm mưu xem tạo nên vậy nào nhằm đè có đối phương xuống. Quả thực eo ếch của cậu nhóc tiến hành sức, hai tay nắm chặt lấy bả vai đối phương kéo mạnh một cái, thằng nhóc lớn kia lăn xuống, Đại Vượng thừa cơ cưỡi lên trên, hai đầu gối ghì xuống trụ giữ
Người đưa thư ngạc nhiên nhìn bà lão ngồi phệt trên đất. Trước kia từng lần đối mặt bà Hàn, cậu ta thật đều thấy bà ấy mặt mũi tươi tỉnh, cặp mắt sáng quắc kia giống như là mắt vị chủ tịch nhìn nhân dân, tạo nên sở dĩ nào giống bây giờ, không thèm mục đích là ý tới tượng đài bản thân ngồi phệt trên đất la lối om sòm.
“Bác gái à, bác bỏ tạo nên sở dĩ nào ….”
Bà Hàn tạo nên sở dĩ nào còn mục đích là ý lời thân thể không giống nói, bà ta hiện thì thời điểm bảo mục đích là ý tới việc mang lại thể đấng mi râu cũng phản nghịch niềm tin của mình, mang tiền gửi dành cho vợ nó chứ không gửi dành cho nó tôi nữa. Quả thực là trời long đất lở trong một tích tắc. Bà ta không thể hòa trộn hợp sự khiêu chiến oai quyền này của nó tôi thì nào còn tâm tưởng mà giữ tượng đài với cả tôn
...
Beta: Tiểu Tuyền
Cuối tháng sáu, giữa trưa tiết trời nóng nực, thân hình của thôn Sơn Nhai thường đang nghỉ ngơi.Tuy nhiên ngày nay lại đứng vây ở sân đả lúa của đại đội, ba lớp trong ba lớp ngoài, nước lọc chảy đã không lọt.
Từ trong đám thân hình truyền ra tiếng hét chói tai, “Mấy thân hình mau ra đi nói dành cho anh ấy biết, nếu như không chịu trở về tôi liền uống thuốc trừ sâu, đợi nhặt xác tôi đi!”
“Trời ạ, dì ta định uống thật sao?”
“Đây chủ nhân yếu là 1605 kịch độc a!”
“Ôi má ơi, ra đi thân hình ra đi thân hình rồi!”
Mọi thân hình liền tranh nhau liên tục hô to, cả đoàn thân hình loạn cả lên.
Đại đội trưởng thét lên” Chết thân hình rồi, mau gọi thầy thuốc tới đây!”
Bí thư trừng mắt, giọng bã nói: “Cử một thân hình ra đi báo tin nữa, mau chóng lên!”
............
Đau đầu, mệt mỏi, khát nước, đây là
Chính là năm đứa trẻ kia!!!
Đời này thím sợ nhất chủ nhân yếu là trẻ con. Dù thím từng xúc tiếp với trẻ con, hơn phân nửa đả là những đứa trẻ nghịch ngợm.
Ví dụ như đồng nghiệp thím có một bé gái sáu tuổi, tới phòng tạo nên việc đòi thím mua đồ hoặc tạo nên nũng gọi thím “dì ơi” nhằm lấy vòng cổ hoa tai của thím mục đích là đeo, còn nhờ thím không chính vì lí do đó nói dành cho U nó biết.
Một hai lần đả thôi đi, mấy lần sau, thím rốt cục nhịn không cầm lại nói với đồng nghiệp, thân hình đó trước mặt thím nói xin phép lỗi, nói con nó tôi còn nhỏ không hiểu quy trình ước muốn thím bỏ qua, tính năng xoay thân hình liền vào với đồng nghiệp thay thê nói thím keo kiệt thiếu tình thương, đối xử khe khắt với trẻ nhỏ.
Còn có con của họ hàng thân thích, từng lần tới nhà
Edit: Minh Nguyệt
Beta: Tiểu Tuyền
Mặc dù không phải là trực tiếp uống thuốc trừ sâu, tuy vậy 1605 là kịch độc, bảo ngậm một ngụm đả đủđộc đi người.
Lâm Lam nhận thấy đầu óc choáng váng, toàn thân khó chịu, mợ bảo nguyện cầu ngàn vạn lần ọc do đó mang gan, thận, thần kinh gì đó độc hỏng.
Cô tọa lạc lâu liền nhận thấy khá là hơn, liền nhu cầu vận động một chút.
Căn phòng này vừa hẹp vừa tối, lúc mợ bước xuống suýt chút nữa túi ngã trơ trọi chân, nhìn tấm rèm cỏ kiểu làm dành cho căn phòng vừa tối vừa không thông thoáng, liền giật xuống.
Tiểu Vượng ở góc giường dành cho là mợ lại nhu cầu phát giận, sợ tới mức cố nép tôi lại.
Lâm Lam đi bộ hai bước, lồng ngực buồn phiền khó thở, nhu cầu uống ngụm nước lọc lại nhớ tới hũ đựng từ với cốc đã túi nguyên chủ đập vỡ.
Cô
Giờ cơm tối, mọi người thật đều đã trở về, hai toàn bộ những bạn phụ nữ bè Đại Vượng và Mạch Tuệ lại chưa về.
An ninh bây thời khắc hết sức tốt, không còn giặc cướp hoặc tóm cóc trẻ nhỏ, thay đổi đường bằng thôn Sơn Nhai lên thị trấn bảo dẫn có một, đả sẽ không lạc đường, bé trai 11 tuổi dẫn theo em gái 9 tuổi đả không khá là nhiều hơn quắt lo.
Nhưng Lâm Lam có chút lo lắng, không phải là vì độ an toàn, mà là hai đứa trẻ Đại Vượng và Mạch Tuệ này không làm người ta giảm lo, chết lên thị trấn với dì út chú út toàn học những điều xấu.
Sau này dì phải nghĩ giải pháp mục đích là mấy đứa trẻ kỹ thuật xa dì út chú út một chút.
Cô út chú út bởi vì bà Hàn lúc tuổi già mới sở hữu con, sở hữu cưng sủng ái không giới hạn, như
Edit: Minh Nguyệt
Beta: Tiểu Tuyền
Tiền trợ cấp của Hàn Thanh Tùng từng quý sẽ gửi một lần, không phải chủ yếu tay anh gửi mà mục đích là dành cho phòng ban hậu cần phải xử lý.
Hai ngày này là ngày gửi tiền quý hai, ra đi tới thị trấn, tiếp tục thân hình đưa thư sẽ đưa phiếu chuyển tiền tới nhà, bởi vì thiếu thân hình chính vì nguyên do đó tạo nên việc chậm chạp, chuyện thân hình đưa thư mang phiếu tới đả là ba ngày sau.
Lâm Lam nghĩ thời điểm đồng hồ này không sai lắm, mai sau mợ sẽ ra đi tới thị trấn lấy tiền trước bà Hàn.
Lúc đầu Hàn Thanh Tùng gửi tiền về hướng dẫn ghi tên ông Hàn, bà Hàn hi vọng lấy tiền phải mang tới thư giới thiệu và con khiến mờ ảo riêng của ông.
Sau lúc sinh Tiểu Vượng nguyên chủ thường xuyên náo loạn, Hàn Thanh Tùng đành phải gửi tiền dành cho cô, bà Hàn đương nhiên không
Không sở hữu phiếu chuyển tiền, hẳn nhiên không thể giảng giải nguyên vì vì sao lại sở hữu phần đông hơn đợt trước, dạy dẫn sở hữu thể đợi đón thư gửi về nhà.
Lâm Lam đóng làm cho lờ mờ vân tay, mang hoàn chỉnh tiền bỏ cùng trong túi, luôn luôn mồm nói cám ơn với viên chức bưu diện.
“Nhanh oẳng chứng viện đi, sớm làm cho lành chứng dành cho con trai.”
Sau lúc Lâm Lam cụt đi, mấy mọi người viên chức mới từ nhau bát quái, “260 đồng, chồng mợ ấy tạo nên những bước gì mà phần đông tiền như vậy?”
“Địa dạy dẫn gửi tiền là bộ đội.”
“Đó chủ nhân yếu là sĩ quan a, không thể tin nổi, quân nhân bổn phận ở nông thôn đã sở hữu thể tạo nên tới sĩ quan sao.”
“Sao bề ngoài ta lại biết gả như vậy chứ?”
Bị yêu quý gả cao-Lâm Lam nắm theo đứa bé mỏi mệt không nhẹ, mặc dù thân thể là của nguyên chủ, đã không biết
Edit: Tiana
Beta: Tiểu Tuyền
Trong trí tưởng của nguyên chủ, trừ nội dung xung loanh quanh Hàn Thanh Tùng, nhà chồng, nhà mẹ đẻ thì đúng là không còn có ngoại hình khác, bổ xung lại là một ngoại hình cánh mi râu chỉnh tề như vậy.
Dương Hàm nhìn ra có Lâm Lam không nhớ mình, nụ cười của anh ta phảng phất chút hài hước: “Cô không phải là Hoa Lan Lan à?”
Hoa Lan Lan? Lâm Lam vò đầu bứt tai, Hoa Lan Lan là cái quỷ gì?
Ái chà, cô nhớ tới một thứ, tên của nguyên chủ nhân nhân hẳn là Hoa Lan Lan.
Dù sao củng là ngoại hình ở nông thôn, tên của một cô bé cơ bản củng hướng dẫn là với hoa cỏ cây cối ngũ cốc mà thôi, củng không thể nào đặt một cái tên tau nhã như là với “Lam”.
Nhưng mà, Hoa Lan Lan thì…. thực sự hơi túi nổi da
Lâm Lam trông thấy hết thảy, củng mang hết thảy ghi tạc trong lòng, thiếu nói ra ngoài. Quan hệ giữa nguyên chủ nhân nhân và con gái mợ ta thật ra có thể giảng giải được. Nguyên chủ nhân nhân vẫn luôn luôn khát vọng có ngoại hình sẽ yêu thương nàng, tạo nên một mợ gái liền mong rằng bản thân tôi có thể trở thành công chúa nhỏ nhận hết yêu thương. Đáng nuối tiếc trước khi lấy chồng, ông bà già là ngoại hình trọng nam khinh nữ không yêu thương cô, mẹ chồng dù không trọng nam khinh nữ thì lại có con gái nhỏ vậy khuyến khích nuông ưa thích con gái tôi vô cùng. Với sự nuông ưa thích của mẹ chồng với em gái chồng, nguyên chủ nhân nhân vô bờ hâm mộ. Loại yêu đương cầu mà thiếu được này tạo nên dành cho nguyên chủ nhân nhân mang tâm tư dồn hết trên ngoại hình con gái ruột, mang tình
Edit: Tiana
Beta: Tiểu Tuyền
Đại Vượng mặc dù bé thêm hơn những đứa bé không giống hai tới ba tuổi, song thực tại mặt không đổi sắc lao cùng ủ ấp đó đối phương mà oánh đấm. Rất mau chóng chóng cậu nhóc cũng đạp dành cho đối phương té lăn trên mặt đất, xung vòng quanh vang định đoạt reo hò. Ngay sau đó, cậu nhóc bị thằng nhóc lớn kia cưỡi ở trên người, vẻ mặt đắc ý:
“Thằng nhóc thúi, cũng phục tau chưa?”
Đại Vượng nào chịu phục, cậu nhóc còn chẳng rên rỉ lấy một tiếng mà đang âm thầm lặng lẽ âm mưu xem tạo nên vậy nào nhằm đè có đối phương xuống. Quả thực eo ếch của cậu nhóc tiến hành sức, hai tay nắm chặt lấy bả vai đối phương kéo mạnh một cái, thằng nhóc lớn kia lăn xuống, Đại Vượng thừa cơ cưỡi lên trên, hai đầu gối ghì xuống trụ giữ
Người đưa thư ngạc nhiên nhìn bà lão ngồi phệt trên đất. Trước kia từng lần đối mặt bà Hàn, cậu ta thật đều thấy bà ấy mặt mũi tươi tỉnh, cặp mắt sáng quắc kia giống như là mắt vị chủ tịch nhìn nhân dân, tạo nên sở dĩ nào giống bây giờ, không thèm mục đích là ý tới tượng đài bản thân ngồi phệt trên đất la lối om sòm.
“Bác gái à, bác bỏ tạo nên sở dĩ nào ….”
Bà Hàn tạo nên sở dĩ nào còn mục đích là ý lời thân thể không giống nói, bà ta hiện thì thời điểm bảo mục đích là ý tới việc mang lại thể đấng mi râu cũng phản nghịch niềm tin của mình, mang tiền gửi dành cho vợ nó chứ không gửi dành cho nó tôi nữa. Quả thực là trời long đất lở trong một tích tắc. Bà ta không thể hòa trộn hợp sự khiêu chiến oai quyền này của nó tôi thì nào còn tâm tưởng mà giữ tượng đài với cả tôn
...
DANH SÁCH CHƯƠNG
- Chương 1: Uống thuốc trừ sâu
- Chương 2: Xin xuất ngũ
- Chương 3: Nghe lén
- Chương 4: Hù dọa
- Chương 5: Đến thị trấn nhận tiền
- Chương 6: Khám bệnh
- Chương 7: Bánh bao trắng
- Chương 8: Khích bác
- Chương 9: Đánh nhau
- Chương 10: Trở về
- Chương 11: Trả tiền lại? Nằm mơ!
- Chương 12: Tố cáo
- Chương 13: Ở riêng
- Chương 14: Nhà mới, đắn đo
- Chương 15: Duy trì
- Chương 16: Chia chăn
- Chương 17: Dọn nhà
- Chương 18: Bắt được ăn lén!
- Chương 19: Đoạt lại!
- Chương 20: Cõng nồi
- Chương 21: Bà mẹ tham ăn
- Chương 22: Thiên vị con dâu
- Chương 23: Hôn một chút và tiền đến
- Chương 24: Mua được ghen ghét
- Chương 25: Làm tiền
- Chương 26: Người đàn bà đanh đá phát uy
- Chương 27: 1500 đồng!
- Chương 28: Là ai tố giác?
- Chương 29: Trộm đêm
- Chương 30: Bị đánh một trận
- Chương 31: Dắt tay
- Chương 32: Cha độc ác ra tay ác độc
- Chương 33: Quan mới nhậm chức
- Chương 34: Hối lộ
- Chương 35: Ít ăn đòn
- Chương 36: Thân mật, cưng chìu vợ
- Chương 37: JJ đặc biệt lớn
- Chương 38: Ngủ nhà mới
- Chương 39: Đêm rất dài
- Chương 40: Ôn nhu & chạy trốn
Bình luận (0)