
Tổng Giám Đốc Rất Phúc Hắc
Miền nam trời thu xoành xoạch
là biển hoa Tử Kinh vô tận, đưa mắt nhìn lại, lối đi rồi hai bên thật đều
là màu tím của Tử Kinh hoa. Trên mặt đường đen bóng một tầng cánh hoa màu tím, trải qua dẫm đạp của dáng vẻ qua đường vẫn giữ gìn
màu tím kiều diễm.
Đi trên đường này bình dân thật đều là học sinh, nếu như không phải là học trò cấp 3 thì củng là sinh viên. Cho nên, dần dà giũ lại dáng vẻ liền mang cái tên Tử Kinh đường thành Thư Hương đường.
Nam sinh áo quần sơ mi màu trắng cưỡi một cỗ tài tài xế đạp màu đen gấp gáp trên Tử Kinh đường đi rồi về phía trước, trên đầu tài tài xế đạp treo một túi sách màu đen. Cánh hoa Tử Kinh vô cùng dễ dàng dàng rơi xuống, gió thổi qua, cánh hoa màu tím bay lả tả lâng lâng trụy lạc,
Tống Tử Hàm thân thể cứng đờ, vành tai độ ẩm ướt, mặt càng hồng, tim nện càng nhanh.
“Không dám?” Hàn Triết Si đưa tay vuốt gò má cậu, cùng với cậu hai mắt đối mặt.
Vừa uống rượu, tăng thêm Hàn Triết Si dụ dỗ, nhìn dung mạo xinh đẹp tự nhiên trước mắt, lại ra đời ý nghĩ xấu. Suy nghĩ quá loạn, bỗng dưng cúi đầu, nói: “Không biết.”
Không biết?
Tay ở trên mặt dời xuống, tại cổ áo quần dừng lại, tiếp theo cúc áo quần ngoài từng bước từng bước giỏ cởi bỏ, môi đầm nóng áp phủ lên, môi lưỡi triền miên, dưới bụng một mảnh đốm lửa nóng, hi vọng ước tựa mình tôi vào càng thêm gần.
Vì vậy…
Vì vậy, ngày ngày hôm sau thì thời gian Tống Tử Hàm mở to mắt, chủ nhân yếu tôi rúc vào trong ngực một người. Hơn nữa, tuy vậy đường thể thật đều không mặc gì.
Tống Tử Hàm nhìn mặt gần trong gang tấc kia,
Thời điểm tan tầm khoảng nghỉ trưa, một nữ đồng sự chết tới dỗ dành.”Ngươi nha, không thế khuyến khích lưu ý tới trưởng phòng, hắn trong doanh nghiệp mang lại tiếng keo kiệt, bình thường hoặc chỉ trỏ, hắn nói dành cho tới bây thì thời gian không mang lại mấy dáng vẻ nghe, hắn đã là thấy ngươi hiền mới lúc dễ, về lâu dài ngươi cứ coi rầy la của hắn như chó sủa được rồi.”
Tống Tử Hàm mỉm cười, “Thói quen tốt.”
Nữ đồng sự mục tiêu vốn là tới lấy b bát quái, ghé sát bằng nhỏ giọng hỏi: “Đúng rồi, Hàn tổng lúc nào này ở chỗ của ngươi đứng lâu như vậy, do ngươi nói gì vậy?”
Tống Tử Hàm vạn bất đắc dĩ cười khổ, thật lâu mới nói: “Hắn tới, là chỉ đạo công tác.”
“Như căn nguyên nào hắn chỉ chỉ đạo tôi ngươi?” Nữ đồng sự vẽ phác cực kì kỳ quái, “Ngươi mang lại phải
Hai ngoại hình không gian an tĩnh, trừ bỏ tạp âm trên đường cái truyền tới thì không còn mang tới thanh âm khác. Hàn Triết Si nghiêng đầu nhìn thoáng qua bên mặt Tống Tử Hàm, “Nói chuyện.”
Tống Tử Hàm quay đầu nhìn phía trước, “Nói cái gì?”
Phía trước đúng lúc nào là đèn xanh đèn đỏ, đèn xanh vừa qua khỏi, đèn đỏ đếm ngược 60 giây, Hàn Triết Si giẫm phanh, tài xế chậm rãi nghỉ ngơi dưới cột đèn xanh đèn đỏ. Hàn Triết Si nghiêng đầu tới, ” Nói sự tình phát sinh ở trên ngoại hình của ngươi trong giờ đồng hồ năm năm ta không mang tới ở đây.”
Tống Tử Hàm góc nhìn như trước ngừng ở bảng số đếm ngược phía trước, qua quýt tác trách một câu, “Mỗi ngày thật đều là như vậy, không mang tới gì đáng nói.”
Hàn Triết Si trực tiếp hỏi: “Đại học mang tới kết thân
Với tư kỹ thuật một nhân viên, ông già già bản ra mệnh lệnh tạo nên việc, nào sở hữu được đạo lý không nghe, dành cho nên, thiếu được chọn lựa lọc đường sống mà củng đáp ứng.
Sau đó thân thể trong điện thoại còn nói: “Một là ngươi tới phòng tạo nên việc của ta, hai là ta ra đi văn phòng tìm ngươi, chủ nhân yếu ngươi chọn.”
Nghe giọng điệu củng biết rõ hắn tại đầu bên kia điện thoại khóe môi giơ lên, đang đắc ý! Tống Tử Hàm hẳn nhiên sẽ không mục đích là dành cho bá đạo tổng giám đốc tới phòng kinh doanh, với không thì cậu giảng giải sở dĩ nào vấn đề tổng giám đốc đại nhân vậy mà hạ nó tôi tới thỉnh một viên chức nhỏ ra đi đối mặt chạm thân thể dùng với với hắn!
Tống Tử Hàm nhấc cặp công văn chạy tới văn phòng tổng giám đốc, còn chưa tồn tại bước ra cánh cửa phòng kinh doanh, lại vừa
Ngô Thiến Linh hiển nhiên là thất vọng, nhi tử cũng 23 tuổi rồi sau đó còn chưa tồn tại những bạn gái, có đôi lúc ngay bây tiếng cả tôi cũng nghĩ không thông, con của tôi ngũ quan đoan chủ nhân yếu cũng coi là vừa mắt, phẩm chất cũng tốt, nam nhân như vậy tại xã hội này cực kì kì là dáng quý vị ước muốn tranh cướp, tạo nên vậy nào dành cho tới bây thì thời điểm cũng chưa nghe sở hữu con của tôi vào nữ hài tử kết những bạn qua?
Ngô Thiến Linh cũng sắp 60, tâm niệm truyền thống trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng thâm căn cố đế, dành cho rằng con của tôi cũng tới thời khắc thành hôn sinh con rồi, vào không thì qua vài năm nữa lớn thêm vài tuổi sẽ càng khó. Lúc Tống Tử Hàm còn chưa tồn tại tốt nghiệp nàng cũng an chap một trong vài những buổi đụng mặt, chuyện ấy
Chính cậu đã không rõ rệt lắm, nếu như trái thực là đồng tính luyến, đã không như thấy nó tôi đối với nam sinh được thích nhau thêm vào lạ gì. Một mực thật đều trải qua đời sống sinh hoạt khá là là bình thường, chỉ là, bởi vì vì… sinh nhật 18 tuổi kia, hết thảy thật đều rối loạn…
Ngô Thiến Linh mang nhi tử chết mua quần áo, lảm nhảm một trong những buổi sáng, khái quát là xin phép đừng mặc phục trang công tác chết đụng chạm nữ hài tử thân thể ta, phải mặc đồ thoải mái, tạo nên dành cho nữ hài tử thân thể ta được cảm giác tin tưởng.
Với tư phương pháp nhi tử Tống Tử Hàm đối với bà má đại nhân đủ nhóm an chương chỉ được thể gật đầu hoặc là im lặng, ai kêu nàng là bà má đại nhân đâu.
Buổi sủng thứ bảy, Tống Tử Hàm mặc bộ quần áo bà má đại nhân tự
Tống Tử Hàm tọa lạc ở trên giường, hơi hơi nhắm mắt xuôi tay lại, ngoài cửa sổ truyền tới thanh âm thổi sáo, là của một học trò trung học nhà đối diện, từng cuối tuần đúng tiếng sẽ cầm cây sáo oẳng ra sân thượng nhún mi thổi, thì thời điểm vừa mới túm đầu học thổi ra thực sự không thể nghe, làn Ngô Thiến Linh comment là thanh âm oẳng sau đó oẳng sống lại, trải qua hơn nửa năm luyện tập, cuối do củng ra hình ra mở rồi.
Ở do lâu giống như là quen thuộc, c di nhà bên lên ban công thu quân phục trông thấy học trò trung học nhà đối mặt đang thổi sáo, liền trêu chọc một câu “Ai ôi!!! Ngươi cuối do củng thổi nghe từ tai rồi, ví như là tiểu khu nhà ta sở hữu phúc phận ah.”
Bên kia hài tử đỏ mặt gãi
Vì vậy, Tống Tử Hàm vạn bất đắc dĩ tìm ra bình hoa trong một văn phòng bỏ trống.
Ngồi xuống một nơi khuất tầm khoảng mắt mang bó hoa cởi bỏ, tiếp đó mở ra, nữ đồng sự vừa vặn vẹo ra đi ngang qua đáng nhớ tiếc nói: “Ai ôi!!! Tiểu Tống ah, một bó hoa dễ dàng thương như vậy ngươi cởi bỏ nó tạo nên gì nha.”
Tống Tử Hàm giảng giải “Muốn cắm trong bình hoa.”
Vì vậy, nữ đồng sự ra đi ngang qua liền thở dài một hơi “Các ngươi thật là sung túc ah, bà già già công của ta dành cho tới bây thời khắc đả chưa từng tặng hoa dành cho ta, một gốc cây hoa dại ven đường thật đều không nỡ hái dành cho ta một đóa.”
Đối với phân thể loại cảm thán này, Tống Tử Hàm bảo là cười dành cho qua, trong nội tâm là đang lệ tuôn, rất hi vọng ước nói với nàng, nếu như như là đồng
Tống Tử Hàm thực sự tin dùng hắn hướng dẫn dẫn là 1-1 thuần đưa nó tôi về nhà, sau lúc kết thúc xuống lái xe đang chuẩn bị hướng về nhà đi. Trên tay bị một cỗ lực cầm chặt, tiếng Tống Tử Hàm kịp phản ứng, Hàn Triết Si đã tới trước mặt cậu.
Người nào đó cầm tay Tống Tử Hàm đặt lên bụng của nó tôi “Còn chưa ăn uống cơm, tính năng đói.”
Tống Tử Hàm hướng dẫn dẫn nhận ra mơ ước bật cười thật to, nhịn cười, thu hồi cái tay bị đè lại kia, cúi đầu nói: “Đói bụng thì trở về ăn uống cơm đi.”
“Ngươi đi rồi do với ta.”
Tống Tử Hàm vẫn chưa trả lời mơ ước đi rồi do với hoặc không, đã bị Hàn Triết Si kéo đi rồi rồi, phương hướng là nhà trọ bên cạnh.
Tống Tử Hàm củng không nói không đi, do với hắn ăn uống cơm đa phần lần như vậy, sớm đã thành thói quen.
Quán cơm
...
Đi trên đường này bình dân thật đều là học sinh, nếu như không phải là học trò cấp 3 thì củng là sinh viên. Cho nên, dần dà giũ lại dáng vẻ liền mang cái tên Tử Kinh đường thành Thư Hương đường.
Nam sinh áo quần sơ mi màu trắng cưỡi một cỗ tài tài xế đạp màu đen gấp gáp trên Tử Kinh đường đi rồi về phía trước, trên đầu tài tài xế đạp treo một túi sách màu đen. Cánh hoa Tử Kinh vô cùng dễ dàng dàng rơi xuống, gió thổi qua, cánh hoa màu tím bay lả tả lâng lâng trụy lạc,
Tống Tử Hàm thân thể cứng đờ, vành tai độ ẩm ướt, mặt càng hồng, tim nện càng nhanh.
“Không dám?” Hàn Triết Si đưa tay vuốt gò má cậu, cùng với cậu hai mắt đối mặt.
Vừa uống rượu, tăng thêm Hàn Triết Si dụ dỗ, nhìn dung mạo xinh đẹp tự nhiên trước mắt, lại ra đời ý nghĩ xấu. Suy nghĩ quá loạn, bỗng dưng cúi đầu, nói: “Không biết.”
Không biết?
Tay ở trên mặt dời xuống, tại cổ áo quần dừng lại, tiếp theo cúc áo quần ngoài từng bước từng bước giỏ cởi bỏ, môi đầm nóng áp phủ lên, môi lưỡi triền miên, dưới bụng một mảnh đốm lửa nóng, hi vọng ước tựa mình tôi vào càng thêm gần.
Vì vậy…
Vì vậy, ngày ngày hôm sau thì thời gian Tống Tử Hàm mở to mắt, chủ nhân yếu tôi rúc vào trong ngực một người. Hơn nữa, tuy vậy đường thể thật đều không mặc gì.
Tống Tử Hàm nhìn mặt gần trong gang tấc kia,
Thời điểm tan tầm khoảng nghỉ trưa, một nữ đồng sự chết tới dỗ dành.”Ngươi nha, không thế khuyến khích lưu ý tới trưởng phòng, hắn trong doanh nghiệp mang lại tiếng keo kiệt, bình thường hoặc chỉ trỏ, hắn nói dành cho tới bây thì thời gian không mang lại mấy dáng vẻ nghe, hắn đã là thấy ngươi hiền mới lúc dễ, về lâu dài ngươi cứ coi rầy la của hắn như chó sủa được rồi.”
Tống Tử Hàm mỉm cười, “Thói quen tốt.”
Nữ đồng sự mục tiêu vốn là tới lấy b bát quái, ghé sát bằng nhỏ giọng hỏi: “Đúng rồi, Hàn tổng lúc nào này ở chỗ của ngươi đứng lâu như vậy, do ngươi nói gì vậy?”
Tống Tử Hàm vạn bất đắc dĩ cười khổ, thật lâu mới nói: “Hắn tới, là chỉ đạo công tác.”
“Như căn nguyên nào hắn chỉ chỉ đạo tôi ngươi?” Nữ đồng sự vẽ phác cực kì kỳ quái, “Ngươi mang lại phải
Hai ngoại hình không gian an tĩnh, trừ bỏ tạp âm trên đường cái truyền tới thì không còn mang tới thanh âm khác. Hàn Triết Si nghiêng đầu nhìn thoáng qua bên mặt Tống Tử Hàm, “Nói chuyện.”
Tống Tử Hàm quay đầu nhìn phía trước, “Nói cái gì?”
Phía trước đúng lúc nào là đèn xanh đèn đỏ, đèn xanh vừa qua khỏi, đèn đỏ đếm ngược 60 giây, Hàn Triết Si giẫm phanh, tài xế chậm rãi nghỉ ngơi dưới cột đèn xanh đèn đỏ. Hàn Triết Si nghiêng đầu tới, ” Nói sự tình phát sinh ở trên ngoại hình của ngươi trong giờ đồng hồ năm năm ta không mang tới ở đây.”
Tống Tử Hàm góc nhìn như trước ngừng ở bảng số đếm ngược phía trước, qua quýt tác trách một câu, “Mỗi ngày thật đều là như vậy, không mang tới gì đáng nói.”
Hàn Triết Si trực tiếp hỏi: “Đại học mang tới kết thân
Với tư kỹ thuật một nhân viên, ông già già bản ra mệnh lệnh tạo nên việc, nào sở hữu được đạo lý không nghe, dành cho nên, thiếu được chọn lựa lọc đường sống mà củng đáp ứng.
Sau đó thân thể trong điện thoại còn nói: “Một là ngươi tới phòng tạo nên việc của ta, hai là ta ra đi văn phòng tìm ngươi, chủ nhân yếu ngươi chọn.”
Nghe giọng điệu củng biết rõ hắn tại đầu bên kia điện thoại khóe môi giơ lên, đang đắc ý! Tống Tử Hàm hẳn nhiên sẽ không mục đích là dành cho bá đạo tổng giám đốc tới phòng kinh doanh, với không thì cậu giảng giải sở dĩ nào vấn đề tổng giám đốc đại nhân vậy mà hạ nó tôi tới thỉnh một viên chức nhỏ ra đi đối mặt chạm thân thể dùng với với hắn!
Tống Tử Hàm nhấc cặp công văn chạy tới văn phòng tổng giám đốc, còn chưa tồn tại bước ra cánh cửa phòng kinh doanh, lại vừa
Ngô Thiến Linh hiển nhiên là thất vọng, nhi tử cũng 23 tuổi rồi sau đó còn chưa tồn tại những bạn gái, có đôi lúc ngay bây tiếng cả tôi cũng nghĩ không thông, con của tôi ngũ quan đoan chủ nhân yếu cũng coi là vừa mắt, phẩm chất cũng tốt, nam nhân như vậy tại xã hội này cực kì kì là dáng quý vị ước muốn tranh cướp, tạo nên vậy nào dành cho tới bây thì thời điểm cũng chưa nghe sở hữu con của tôi vào nữ hài tử kết những bạn qua?
Ngô Thiến Linh cũng sắp 60, tâm niệm truyền thống trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng thâm căn cố đế, dành cho rằng con của tôi cũng tới thời khắc thành hôn sinh con rồi, vào không thì qua vài năm nữa lớn thêm vài tuổi sẽ càng khó. Lúc Tống Tử Hàm còn chưa tồn tại tốt nghiệp nàng cũng an chap một trong vài những buổi đụng mặt, chuyện ấy
Chính cậu đã không rõ rệt lắm, nếu như trái thực là đồng tính luyến, đã không như thấy nó tôi đối với nam sinh được thích nhau thêm vào lạ gì. Một mực thật đều trải qua đời sống sinh hoạt khá là là bình thường, chỉ là, bởi vì vì… sinh nhật 18 tuổi kia, hết thảy thật đều rối loạn…
Ngô Thiến Linh mang nhi tử chết mua quần áo, lảm nhảm một trong những buổi sáng, khái quát là xin phép đừng mặc phục trang công tác chết đụng chạm nữ hài tử thân thể ta, phải mặc đồ thoải mái, tạo nên dành cho nữ hài tử thân thể ta được cảm giác tin tưởng.
Với tư phương pháp nhi tử Tống Tử Hàm đối với bà má đại nhân đủ nhóm an chương chỉ được thể gật đầu hoặc là im lặng, ai kêu nàng là bà má đại nhân đâu.
Buổi sủng thứ bảy, Tống Tử Hàm mặc bộ quần áo bà má đại nhân tự
Tống Tử Hàm tọa lạc ở trên giường, hơi hơi nhắm mắt xuôi tay lại, ngoài cửa sổ truyền tới thanh âm thổi sáo, là của một học trò trung học nhà đối diện, từng cuối tuần đúng tiếng sẽ cầm cây sáo oẳng ra sân thượng nhún mi thổi, thì thời điểm vừa mới túm đầu học thổi ra thực sự không thể nghe, làn Ngô Thiến Linh comment là thanh âm oẳng sau đó oẳng sống lại, trải qua hơn nửa năm luyện tập, cuối do củng ra hình ra mở rồi.
Ở do lâu giống như là quen thuộc, c di nhà bên lên ban công thu quân phục trông thấy học trò trung học nhà đối mặt đang thổi sáo, liền trêu chọc một câu “Ai ôi!!! Ngươi cuối do củng thổi nghe từ tai rồi, ví như là tiểu khu nhà ta sở hữu phúc phận ah.”
Bên kia hài tử đỏ mặt gãi
Vì vậy, Tống Tử Hàm vạn bất đắc dĩ tìm ra bình hoa trong một văn phòng bỏ trống.
Ngồi xuống một nơi khuất tầm khoảng mắt mang bó hoa cởi bỏ, tiếp đó mở ra, nữ đồng sự vừa vặn vẹo ra đi ngang qua đáng nhớ tiếc nói: “Ai ôi!!! Tiểu Tống ah, một bó hoa dễ dàng thương như vậy ngươi cởi bỏ nó tạo nên gì nha.”
Tống Tử Hàm giảng giải “Muốn cắm trong bình hoa.”
Vì vậy, nữ đồng sự ra đi ngang qua liền thở dài một hơi “Các ngươi thật là sung túc ah, bà già già công của ta dành cho tới bây thời khắc đả chưa từng tặng hoa dành cho ta, một gốc cây hoa dại ven đường thật đều không nỡ hái dành cho ta một đóa.”
Đối với phân thể loại cảm thán này, Tống Tử Hàm bảo là cười dành cho qua, trong nội tâm là đang lệ tuôn, rất hi vọng ước nói với nàng, nếu như như là đồng
Tống Tử Hàm thực sự tin dùng hắn hướng dẫn dẫn là 1-1 thuần đưa nó tôi về nhà, sau lúc kết thúc xuống lái xe đang chuẩn bị hướng về nhà đi. Trên tay bị một cỗ lực cầm chặt, tiếng Tống Tử Hàm kịp phản ứng, Hàn Triết Si đã tới trước mặt cậu.
Người nào đó cầm tay Tống Tử Hàm đặt lên bụng của nó tôi “Còn chưa ăn uống cơm, tính năng đói.”
Tống Tử Hàm hướng dẫn dẫn nhận ra mơ ước bật cười thật to, nhịn cười, thu hồi cái tay bị đè lại kia, cúi đầu nói: “Đói bụng thì trở về ăn uống cơm đi.”
“Ngươi đi rồi do với ta.”
Tống Tử Hàm vẫn chưa trả lời mơ ước đi rồi do với hoặc không, đã bị Hàn Triết Si kéo đi rồi rồi, phương hướng là nhà trọ bên cạnh.
Tống Tử Hàm củng không nói không đi, do với hắn ăn uống cơm đa phần lần như vậy, sớm đã thành thói quen.
Quán cơm
...
MỤC LỤC CHƯƠNG
- Chương 1: Bá đạo · mỹ thiếu niên
- Chương 2: Mỹ thiếu niên là tổng giám đốc
- Chương 3: Tổng giám đốc · biến thái
- Chương 4: Tà mị · tổng giám đốc
- Chương 5: Tổng giám đốc cần đàm công sự
- Chương 6: Tổng giám đốc · âm hiểm
- Chương 7: Xem mắt · phá hư
- Chương 8: Đêm thất tịch · Hoa hồng
- Chương 9: Lễ tình nhân
- Chương 10: Những năm kia hương vị
- Chương 11: Tổng giám đốc đột nhiên xuất hiện
- Chương 12: Tổng giám đốc · đùa giỡn
- Chương 13: Cháo trứng muối thịt nạc
- Chương 14: Tổng giám đốc · đi công tác
- Chương 15: Chung sống một phòng
- Chương 16: Đồng sàng cộng chẩm (Cùng giường chung gối)
- Chương 17: Xa hoa truỵ lạc
- Chương 18: Hãm sâu trong đó
- Chương 19: Sự tình những năm kia
- Chương 20: Thanh Thành chi luyến
- Chương 21: Họp lớp
- Chương 22: Cảm mạo
- Chương 23: Nếu như không có gặp phải
- Chương 24: Phong cảnh xẹt qua bên cửa sổ
- Chương 25: Sợ yêu · cực hạn
- Chương 26: Giao dịch
- Chương 27: Công chúa cùng vương tử
- Chương 28: Mưa rơi
- Chương 29: Vô tình gặp được
- Chương 30: Thế sự khó liệu
- Chương 31: Ta thích ngươi
- Chương 32: Tháng năm · tử hoa luyến (Tử: màu tím)
- Chương 33: Cầu vồng sau cơn mưa
- Chương 34: Bại lộ tâm tư
- Chương 35: Nồng tình mật ý
- Chương 36: Chuyển bại thành thắng
- Chương 37: Tổng giám đốc ghen tuông
- Chương 38: Em là của ta
- Chương 39: Màu tím · hồi ức
- Chương 40: Tuế nguyệt như hoa (Tuế nguyệt: năm tháng)
Bình luận (6)
một câu chuyện cảm động đến tận trái tim, ko bi lụy hay ngọt ngào quá mức, tất cả tựa như Tử Kinh hoa khai mở,.......và......hạnh phúc là chính bản thân tranh thủ !!
06:39, 15 tháng 6, 2019Khóc cmnr
00:36, 22 tháng 5, 2018Tuyệt vời ôg nặt trời
06:28, 24 tháng 10, 2017truyen hay nhug den giay phut cuoi cug moi dc o ben nhau .that la thuong cho Han Triet Si ma .bao nam cho doi mot tinh yeu .huhuhu
07:57, 9 tháng 7, 2017Qua hay minh doc ma cam dong
04:47, 1 tháng 1, 2017hay và cảm động lắm
21:45, 30 tháng 12, 2016